SƯ PHỤ (HỆ LIỆT) - Trang 154

Bên ngoài quán rượu có một cô bé bị cát bay vào mắt, nó nhắm mắt

vừa dụi vừa cúi đầu đi, không cẩn thận đâm vào một người ăn mặc rách
rưới.

Nhìn người đó, mắt ta bất giác se lại.

Tóc tai hắn rũ rượi, y phục lam lũ, gương mặt lúc phún râu, tuy vẻ mặt

hoang dã hơn năm xưa mấy phần, duy chỉ đôi mắt này là chiếc bóng đè lên
người ta ngày đêm, có hóa thành tro cũng nhận ra hắn.

Đây là sư phụ phản bội sư môn, lạc vào ma đạo của ta.

Tiêu Dật Hàn.

Cô bé ngẩng đầu nhìn thấy mình va phải một người ăn mặc lôi thôi,

lập tức sợ hãi cứng người, nheo mắt nhìn Tiêu Dật Hàn.

Tiêu Dật Hàn cũng cúi đầu nhìn nó chốc lát rồi khom người xuống,

thô lỗ hất bàn tay dụi mắt của nó đi, kéo mí mắt nó thổi “phù phù” mấy cái.
Cô bé chảy mấy giọt nước mắt, hạt cát trôi đi, có điều cũng sợ đến sắp
khóc.

Tiêu Dật Hàn vỗ đầu cô bé: “Đi đi.” Giọng điệu hắn vẫn lười nhác, chỉ

là không còn ý cười ấm áp như lúc trước, thế sự đổi dời nên con người hắn
cũng đổi thay, “Sau này đừng va phải người xấu khác nữa nhé.”

Cũng biết mình là người xấu kia à.

Ta cười lạnh, liếc thấy hắn đi vào quán rượu, ngồi ở chênh chếch trước

mặt.

Nhìn thấy hắn, thù mới hận cũ bò khắp tìm ta như dây leo.

Nhất thời ta không khống chế được bàn tay cầm ly rượu của mình, đáy

ly đập xuống bàn phát ra một tràng tiếng “lạch cạch”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.