SƯ PHỤ (HỆ LIỆT) - Trang 178

Ta đứng ngoài viện không bước vào, cũng không thể bỏ đi, đành làm

một kẻ nghe lén, nghe Tiêu Dật Hàn lạnh nhạt nói: “Con biết qua lại với
yêu ma thì người trong phái Tiên Linh nhất định sẽ bàn luận không ngừng,
nhưng con đã nhận đồ đệ xuất sư, chuyện của con sư phụ không cần lo tới
nữa.”

Dường như những lời ta nói ban nãy trong lớp hoá thành một cú tát

mạnh lên mặt ta.

“Con! Đó mà gọi là nhận đồ đệ à! Chẳng qua con chỉ vì xuất sư nên

mới nhận đồ đệ thôi, bao nhiêu năm nay con nói thử xem con đã dạy nó
được gì?” Sư tổ rõ ràng cũng vô cùng tức giận, “Con có xứng đáng làm sư
phụ không?”

Tiêu Dật Hàn thoáng im lặng: “Có xứng đáng hay không cũng đã sống

chung bao nhiêu năm nay rồi, bây giờ con hành sự như vậy, nếu sư phụ cho
rằng con sai, làm nhục đến thanh danh sư môn, vậy sư phụ hãy trục xuất
con ra khỏi phái Tiên Linh.”

Sư tổ nghe vậy lại im lặng, một lúc sau ta nghe thấy tiếng thở dài nặng

nề, “Mỗi người tự có số mệnh của riêng mình, bây giờ vi sư không quản
được con nữa, con muốn làm gì thì làm đi. Có điều, một ngày là thầy, con
vĩnh viễn là đồ đệ của ta, ta sẽ không bao giờ trục xuất con ra khỏi sư
môn.”

Trong viện lại im lặng lâu thật lâu, sau đó hào quang loé lên, là sư tổ

ngự kiếm rời đi.

Ta ngây người đứng ở cửa, không biết đứng đó bao lâu, đột nhiên cửa

viện mở ra, Tiêu Dật Hàn thấy ta đứng ở cửa thì thoáng im lặng, cũng
không hỏi ta điều gì cả, chỉ nói như thường ngày: “Chà, hôm nay về sớm
nhỉ.”

Ta ngẩng đầu hỏi hắn: “Sư phụ xuống núi gặp yêu nữ thật sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.