SƯ PHỤ HỆ LIỆT
Cửu Lộ Phi Hương
www.dtv-ebook.com
Chương 9
Type-er: Phương Hin
Đại ma đầu không hổ là đại ma đầu, chẳng qua chỉ có một ngày mà
vết thương được đắp thuốc trên người hắn đã bắt đầu kết vảy, song ngoại
thương dù sao cũng là chuyện nhỏ, quan trọng nhất là tu vi của hắn hao tổn
không ít. Điều này ta không nhìn ta, cũng không có cách nào giúp hắn, hắn
phải tự mình tĩnh tọa điều tức thôi. Điều duy nhất ta có thể làm là bớt chút
thuốc bổ Mộc Ngọc cho ta để cho đại ma đầu, trợ giúp cho hắn.
Mấy ngày tiếp theo, ta cứ mãi bôn ba không nghỉ, vừa phải chăm sóc
Mộc Tuyên trên đỉnh Thương Khung, vừa phải đưa thuốc bổ cho đại ma
đầu trong sơn động bên sông. Mỗi ngày sau khi đưa cơm cho Mộc Tuyên
xong, ta thường trò chuyện với y mấy câu, có điều hôm nay ta thực sự quá
mệt, đặt giỏ trước mặt y, ngồi xuống bên cạnh nói: “Thức ăn.” Rồi bỗng
dưng ngủ thiếp đi.
Không biết ngủ bao lâu, lúc tỉnh lại ta phát hiện mình đang tựa vào
người Mộc Tuyên, má kề lên vai y, tay còn ôm cánh tay y để lấy hơi ấm.
Chết rồi.
Lúc ý thức được mình đã làm chuyện gì, trong đầu ta rào rào nhảy ra
mấy chuyện. Thứ nhất là tư thế mờ ám như vậy nhưng tại sao Mộc Tuyên
không hất ta ra? Thứ hai là lúc ta ngủ có nói mê những lời không nên nói
không? Thứ ba là Mộc Tuyên có thừa cơ thăm dò khí tức trong người ta
không…