SỰ THẬT VỀ VỤ ÁN HARRY QUEBERT HAY CHUYỆN NÀNG NOLA - Trang 105

– Anh thường làm thế à, thường lấy súng dọa người như thế à? Nếu tôi

là cảnh sát liên bang thì sao? Anh còn đứng đấy mà cười được đấy nhỉ?
Anh sẽ bị đuổi việc ngay lập tức!

Anh ta phá lên cười.
– Anh á? Anh mà là cảnh sát á? Tôi quan sát anh được mười phút rồi, đi

thì rón rén để không làm bẩn đôi giầy da xịn bóng lộn thế kia. Với cả cảnh
sát liên bang thì không hét toáng lên khi nhìn thấy súng. Họ cũng sẽ rút
súng ra và xả đạn ngay lập tức vào tất cả mọi cử động.

– Tôi cứ tưởng anh là cướp.
– Vì da tôi đen hả?
– Không, vì anh có bộ mặt của kẻ cướp. Cà vạt của anh là cà vạt Ấn Độ

à?

– Đúng rồi.
– Lỗi mốt quá rồi.
– Anh cần phải trả lời tôi, anh đang làm trò gì ở đây?
– Tôi sống ở đây.
– Thế nghĩa là thế nào? Sống ở đây nghĩa là sao?
– Tôi là bạn của Harry Quebert. Ông ấy nhờ tôi chăm sóc nhà cửa lúc

ông ấy vắng mặt.

– Anh điên rồi! Harry Quebert bị kết án giết một lúc hai mạng người,

nhà của ông ta bị tịch thu và niêm phong. Tôi phải bắt anh, anh bạn thân
mến ạ.

– Ngôi nhà đâu có bị niêm phong!
Anh ta lúng túng mất một lúc rồi trả lời:
– Tôi không ngờ có một nhà văn, Chủ nhật đến đây chiếm nhà!
– Phải lường trước mọi việc anh cảnh sát ạ. Ngay cả khi việc đó, đối với

cảnh sát đúng là có hơi khó thật.

– Dù sao tôi vẫn cứ bắt anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.