SỰ THẬT VỀ VỤ ÁN HARRY QUEBERT HAY CHUYỆN NÀNG NOLA - Trang 198

– Vậy trong tập tài liệu này có chi tiết nào là không buộc tội ông ấy?
Về chuyện này, Roth cũng có ý tưởng riêng: anh ta tìm trong đống tài

liệu và giơ ra cho tôi xem một xấp giấy dày dính với nhau bằng băng dính.

– Đây là bản sao của bộ bản thảo trứ danh đó, anh ta nói với tôi.
Trang bọc bên ngoài trắng tinh, không có tựa đề: rõ ràng chỉ sau này

Harry mới có ý tưởng về tựa đề. Nhưng ở giữa trang có ba từ rõ ràng viết
tay bằng mực màu xanh lơ:

Vĩnh biệt, Nola yêu quý.
Roth bắt đầu thuyết minh một tràng dài. Anh ta dự định sử dụng bản thảo

này làm bằng chứng chính để chứng minh việc buộc tội Harry là sai lầm
thô thiển của văn phòng công tố: người ta sẽ giám định nét chữ, ngay lập
tức chuyện sẽ được làm rõ ràng-anh ta tin chắc Harry sẽ được minh oan
toàn bộ bản kết tội sẽ sụp đổ như lâu đài xây bằng các quân bài.

– Đây là quân át chủ bài của tôi trong lập luận bảo vệ Harry, anh ta nói

vẻ đắc thắng. Thêm chút may mắn, có thể chúng ta sẽ không cần phải ra
tòa.

– Nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu như mấy chữ kia được giám định chính là

của Harry, - tôi hỏi.

Roth nhìn tôi với vẻ mặt quá nực cười:
– Trò khỉ gì thế?
– Tôi phải thông báo cho anh vài thông tin nghiêm trọng: Harry kể với

tôi rằng ông ấy đã đi chơi cả ngày ở Rockland với Nola, cô ấy đã yêu cầu
Harry gọi mình là Nola yêu quý.

Roth tái mặt, nói với tôi: “anh phải hiểu là, bằng cách này hay cách khác

mà ông ta chính là tác giả của những lời nói đó”, thậm chí còn chưa nói hết
câu, anh ta đã gói ghém hết tất cả tài liệu, kéo ngay tôi đến nhà tù bang.
Roth không còn có thể tự kiềm chế.

Ngay khi vừa mới vào phòng dành cho người nhà thăm tù nhân, Roth

liền giơ tập bản thảo ra ngay trước mặt Harry, hét lên:

– Nola yêu cầu ông phải gọi cô ta là Nola yêu quý à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.