SỰ THẬT VỀ VỤ ÁN HARRY QUEBERT HAY CHUYỆN NÀNG NOLA - Trang 270

– Rất tuyệt! Tôi rất thích! Tôi rất thích, nhân danh cái tẩu! Người ta

chắc hẳn nóng lòng được biết đoạn cuối.

– Chính tôi cũng đặc biệt quan tâm tới đoạn cuối của câu chuyện này.
– Hãy nghe đây, anh Goldman, anh viết cuốn sách này và chúng ta sẽ

hủy bản hợp đồng đã ký trước đây của anh.

– Tôi sẽ viết cuốn sách này, nhưng theo cách của tôi. Tôi không muốn

nghe các gợi ý vô lí của ông. Tôi không muốn nghe ý kiến của ông và
không muốn bị kiểm duyệt.

– Hãy làm theo kiểu nào anh cho là hay, Goldman. Tôi chỉ có một điều

kiện duy nhất: cuốn sách này phải được xuất bản vào mùa thu. Kể từ khi
Obama trở thành ứng cử viên của Đảng Cộng hòa, mẹ kiếp, bản tiểu sử của
ông ta được bán như bánh mì buổi sáng ấy. Vậy thì cuốn sách về chuyện
này phải được xuất bản nhanh, trước khi bị nhấn chìm trong cơn điên dại
của cuộc bầu cử tổng thống. Tôi cần bản thảo của anh vào cuối tháng Tám
này.

– Cuối tháng Tám? Vậy tôi chưa có nổi hai tháng.
– Chính xác.
– Thế thì quá ngắn.
– Hãy tự xoay xở đi. Tôi muốn khiến anh trở thành tâm điểm tiêu khiển

cho mùa thu. Quebert có biết chuyện không?

– Không, chưa biết.
– Thế thì hãy báo cho ông ta đi, lời khuyên thân tình đó. Và hãy thông

báo cho tôi những tiến triển từ phía anh.

Tôi đang định dập điện thoại thì ông ta hỏi:
– Goldman, từ từ đã!
– Chuyện gì?
– Điều gì làm anh thay đổi ý kiến vậy?
– Tôi bị đe dọa. Tôi bị đe dọa nhiều lần. Có vẻ ai đó rất hoang mang về

những gì tôi có thể phát hiện ra. Thế nên tôi tự nhủ là sự thật sẽ đáng để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.