SỰ THẬT VỀ VỤ ÁN HARRY QUEBERT HAY CHUYỆN NÀNG NOLA - Trang 473

– Mẹ ơi, không phải con sắp lấy vợ. Con chỉ ở một mình thôi.
Gahalowood, lúc đó đang ở trong phòng của tôi, anh ta vừa thưởng thức

bữa sáng thịnh soạn, chẳng biết làm gì hay ho hơn, liền kêu toáng lên.

– Ê, này! Có cả tôi ở đây nữa kia mà!”
– Ai thế hả? Ngay lập tức mẹ tôi hỏi.
– Không có ai cả.
– Đừng có nói dối! Mẹ nghe thấy giọng đàn ông. Marcus, bây giờ mẹ

hỏi con một câu cực kỳ nghiêm trọng, con phải trả lời thành thực: có phải
một gã đàn ông đồng tính bí mật trốn trong phòng của con không hả?

– Không, mẹ ạ. Chỉ có trung sĩ Gahalowood thôi. Anh ta là cảnh sát chịu

trách nhiệm điều tra vụ án và là người làm cho hóa đơn khách sạn của con
không ngừng tăng vọt.

Mẹ tôi đâu có chịu tin, bà còn đòi tôi đuổi trung sĩ ra ngoài. Sau đó, bà

huyên thuyên đủ thứ chuyện nào là lo lắng cho an toàn của tôi, nào là lo sợ
có ai đó thả bom vào nhà, nào là nhà hàng xóm tậu xe hơi mới.

Một hồi sau, bà hỏi:
– Thế cuốn sách của con tiến triển đến đâu rồi?
– Rất tốt mẹ a. Con phải hoàn thành trong vòng bốn tuần nữa.
– Thế kết thúc như thế nào Biết đâu chính kẻ giết đứa bé gái kia đang

muốn giết con đấy.

– Đó chính là vấn đề duy nhất của con đấy ạ: con vẫn chưa biết cuốn

sách phải kết thúc thế nào.

Chiều thứ Hai ngày 21 tháng Bảy, Gahalowood bước vào trong khi tôi

đang viết đến chương Nola và Harry quyết định cùng nhau bỏ trốn sang
Canada. Anh ta cực kỳ căng thẳng, vừa mở tủ lạnh lấy một vai bia vừa nói:

– Tôi vừa ở nhà Elijah Stern về.
– Ở nhà Stern? Mà không cho tôi đi cùng?
– Tôi nhắc lại cho anh biết là Stern đã kiện cuốn truyện của anh ra tòa.

Tóm lại là tôi đến chỉ để kể cho anh…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.