SỰ THẬT VỀ VỤ ÁN HARRY QUEBERT HAY CHUYỆN NÀNG NOLA - Trang 478

– Cháu sẽ làm người mẫu để Luther vẽ. Cháu phải cởi hết quần áo để

anh ta vẽ.

Cô bé nghẹn giọng:
– Cởi hết quần áo ư? Ông muốn cháu không mặc gì ư?
– Đúng. Nhưng chỉ để làm mẫu vẽ. Không ai chạm tới người cháu.
– Nhưng thưa ông, thật rất bất tiện khi không mặc gì trên người… Cháu

muốn nói là… (cô bắt đầu khóc nức nở). Cháu nghĩ có thể giúp ông các
việc lặt vặt ngoài vườn hay sắp xếp tài liệu trong thư viện. Cháu không
nghĩ là cháu sẽ phải… Cháu không nghĩ tới…

Cô bé lau nước mắt trên má. Stern dịu dàng nhìn cô bé đã có nhiều

đường nét của một người phụ nữ. Stern muốn ôm cô bé vào lòng để an ủi,
nhưng ông kiềm chế không để bị tình cảm chi phối.

– Đó là cái giá của tôi, Stern nói một cách khô khan. Cháu phải làm

người mẫu khỏa thân và Quebert sẽ được ở lại Goose Cove.

Cô bé gật đầu đồng ý.
– Vậy thì cháu sẽ làm như thế, thưa ông Stern. Cháu sẽ làm tất cả mọi

điều ông muốn. Từ bây giờ, cháu thuộc về ông.

* * *

Ba mươi ba năm sau khi màn kịch trên xảy ra, vì lương tâm không ngừng

cắn rứt và muốn được chuộc tội, nên Stern đã dẫn Gahalowood ra ngoài
sân, đúng nơi ông ta yêu cầu Nola phải làm người mẫu khỏa thân theo yêu
cầu của gã tài xế để Harry được ở lại trong ngôi nhà ở Goose Cove.

– Chuyện là vậy, tôi đã biết Nola trong hoàn cảnh đó. Ngày hôm sau khi

cô bé tới đây, tôi cố gắng liên lạc với Quebert để cho anh ta biết rằng anh ta
có thể ở lại Goose Cove, nhưng không được. Suốt cả tuần liền anh ta như
bốc hơi vậy. Thậm chí tôi còn cử cả Luther đứng rình trước cửa nhà anh ta.
Rốt cuộc Luther cũng vồ được Quebert khi anh ta sắp sửa rời Aurora.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.