SỰ THẬT VỀ VỤ ÁN HARRY QUEBERT HAY CHUYỆN NÀNG NOLA - Trang 498

Cần phải phi tang xác chết thật xa. Không lãng phí một giây, Stern vớ lấy

cái xẻng trong ga ra và vội vàng đi đào hố. Ông ta chọn bìa rừng, ở đó đất
mềm nên không ai, nhất là Quebert có thể phát hiện ra dấu vết đào bới. Ông
ta nhanh chóng đào một cái hồ không sâu lắm, sau đó gọi Caleb khiêng xác
chết lại, nhưng ông ta không thấy Caleb ở đó nữa, anh ta đang quỳ trước
chiếc xe, cúi xuống cạnh đống giấy.

– Luther? Trời ơi, cậu còn làm trò gì nữa thế?
Luther khóc.
– Phấy là cuốn sách của Quebert… Nola bảo tôi, Quebert đã viết cho cô

ấy một cuốn sách… Đẹp tuyệt vời.

– Mang cô ta lại đây, tôi đào xong hố rồi.
– Đợi đã!
– Đợi gì?
– Phôi muốn nói với cô ấy rằng phôi yêu cô ấy.
– Hả?
– Hãy để phôi viết cho cô ấy một câu. Chỉ một câu thôi. Cho phôi mượn

chiếc bút. Sau đó, chúng ta sẽ chôn cô ấy, sau đó, phôi sẽ biến mất mãi mãi.

Stern chấp thuận; ông ta rút chiếc bút từ túi áo vét đưa cho Caleb, anh ta

ghi lên trang bìa tập bản thảo: Vĩnh biệt, Nola yêu quý. Sau đó anh ta cẩn
thận bỏ tập bản thảo vào chiếc túi lúc nào cũng quàng chéo trên vai Nola,
rồi vác cô bé tới tận miệng hố. Anh ta vứt xác Nola xuống đó. Hai người
đàn ông vội vàng lấp đất lại, cẩn thận đặt lên trên vài cành thông gai, mấy
cành cây và một ít rêu để nguỵ trang một cách hoàn hảo nhất.

* * *

– Thế rồi sau đó thì sao? Tôi hỏi.
– Sau đó, Gahalowood nói với tôi, Stern muốn tìm cách bảo vệ Luther.

Chính là sử dụng Pratt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.