SỰ THẬT VỀ VỤ ÁN HARRY QUEBERT HAY CHUYỆN NÀNG NOLA - Trang 501

– Như vậy tốt hơn… Tốt nhất thầy không nên có mặt…Vì tất cả chuyện

này.

– Quỷ tha ma bắt cái gọi là người ta đi! Họ đang chôn cất Nola và tôi thì

thậm chí không có mặt để nói với nàng lời vĩnh biệt, để nhìn thấy nàng lần
cuối cùng. Để được ở bên nàng. Từ ba mươi ba năm nay tôi chờ đợi để
được gặp nàng, dù chỉ là một lần cuối cùng. Anh có biết tôi đang muốn
được ở đâu không?

– Chỗ đám ma.
– Không. Ở thiên đường của các nhà văn.
Ông nằm dài người trên nền xi măng và không cựa quậy. Tôi nằm xuống

cạnh ông. Mưa rơi xuống người chúng tôi.

– Marcus, tôi muốn chết.
– Em biết.
– Làm sao anh biết điều đó?
– Những người bạn thì cảm nhận được như vậy.
Yên lặng một hồi dài. Rốt cuộc tôi nói thêm:
– Hôm trước, thấy bảo chúng ta không thể là bạn của nhau được nữa.
– Đúng vậy. Chúng ta đang tới gần thời điểm nói lời vĩnh biệt Marcus ạ.

Như thể anh biết rằng tôi đang đến gần cái chết, và anh biết rằng chỉ còn
vài tuần nữa trước khi nói lời vĩnh biệt. Đây chính là bệnh ung thư của tình
bạn.

Ông nhắm mắt lại. Dang rộng hai tay như thể đang nằm trên cây thánh

giá. Tôi bắt chước ông. Chúng tôi cứ nằm như vậy trên nền xi măng rất lâu.

Sau đó, tôi rời nhà nghỉ đến tiệm Clark’s tìm cách nói chuyện với những

người dự lễ mai táng Nola. Tiệm ăn hoàn toàn vắng bóng người: chỉ có duy
nhất một nhân viên phục vụ đang uể oải đánh bóng quầy hàng và khi thấy
tôi đến thì giả vờ hoạt bát nhanh nhẹn, rót cho tôi cốc bia lạnh. Đúng lúc đó
tôi phát hiện ông Robert Quinn đang nằm ẹp dưới đất ở cuối phòng, vừa
nhấm nháp lạc rang, vừa chơi trò điền từ vào ô trống trên mấy tờ báo cũ lăn
lóc trên bàn ăn. Robert Quinn đang trốn vợ. Tôi tới gần, mời ông ấy uống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.