SỰ THẬT VỀ VỤ ÁN HARRY QUEBERT HAY CHUYỆN NÀNG NOLA - Trang 502

bia, ông ấy nhận lời và ngồi dẹp vào một đầu ghế để nhường chỗ cho tôi.
Một động tác hết sức cảm động: nhẽ ra tôi có thể ngồi đối diện với ông ấy,
trên một trong số khoảng năm mươi chiếc ghế trống trong nhà hàng. Nhưng
ông ấy lại ngồi lui về một đầu để tôi ngồi xuống ngay bên cạnh, trên cùng
một chiếc ghế dài nhỏ.

– Ông có dự đám tang Nola không? Tôi hỏi.
– Có.
– Vậy việc diễn ra thế nào?
– Bẩn thỉu giống như toàn bộ câu chuyện này. Nhà báo nhiều hơn người

nhà.

Chúng tôi ngồi im lặng một lúc lâu rồi ông ấy hỏi, để cho có chuyện mà

nói.

– Thế việc viết sách của anh thế nào rồi?
– Đang tiến triển tốt. Nhưng cháu vừa đọc lại hôm qua và phát hiện cần

phải làm sáng rõ thêm một số sự việc. Đặc biệt là về vợ bác. Bác ấy khẳng
định đã có trong tay một tờ giấy quan trọng, do chính tay Harry Quebert
viết, cho phép kết luận sự việc nhưng nó bị biến mất một cách bí ẩn. Thế
bác có tình cờ biết tờ giấy đó biến đi đằng nào không ạ?

Ông uống một ngụm bia thật lớn, rồi còn tiếp tục ăn mấy hạt lạc trước

khi trả lời tôi.

– Đốt rồi, ông nói với tôi. Tờ giấy chết tiệt ấy bị đốt rồi.
– Gì cơ ạ? Làm sao bác biết chuyện đó? Tôi vô cùng sửng sốt.
– Vì chính tôi là người đốt.
– Gì cơ? Nhưng tại sao? Sao bác chẳng bao giờ nói?
Ông nhún vai, nói rõ ràng:
– Bởi vì chưa bao giờ người ta hỏi tôi. Cho tới bây giờ tính ra là ba

mươi ba năm vợ tôi nói với tôi về tờ giấy. Bà ấy gào thét, la lối om sòm:
“Nó ở đấy cơ mà! Nó ở trong két này cơ mà! Ở đây cơ mà! Ở đây cơ mà!”.
Bà ấy chưa bao giờ nói: “Robert, chồng yêu à, anh có tình cờ nhìn thấy tờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.