SỰ THẬT VỀ VỤ ÁN HARRY QUEBERT HAY CHUYỆN NÀNG NOLA - Trang 523

Chỉ có Jenny là người duy nhất làm phiền anh trong nỗi cô đơn riêng lẻ.

Sau khi xong việc ở tiệm Clark’s, ngày nào cô cũng đến gặp anh, lo lắng
khi thấy anh ngày càng suy sụp. Thông thường, cô tới vào khoảng 18 giờ;
ướt sủng nước mưa vì đoạn đường vài bước chân từ ô tô tới cổng nhà.
Jenny mang theo một giỏ đầy thức ăn lấy từ tiệm Clark’s: bánh mì kẹp thịt
gà, trứng trộn mayonnaise, mì ý trộn pho mát và kem tươi vẫn còn bốc khói
đựng trong một chiếc đĩa bằng kim loại; cô còn giấu cả bánh ngọt tráng
miệng không bán cho khách hàng để mang đến cho anh. Cô bấm chuông.

Harry nhảy khỏi ghế. Nola! Nola yêu quý! Anh phóng như bay về phía

cửa. Nàng đứng đó, trước mặt anh, khuôn mặt rạng ngời tuyệt diệu. Họ lao
vào nhau, anh ôm chặt nàng trong vòng tay. Anh bế bổng nâng lên xoay
nhiều vòng, xoay quanh cả trái đất, họ hôn nhau. Nola! Nola! Nola! Họ vẫn
còn tiếp tục hôn nhau và cùng nhảy. Mùa hè tuyệt đẹp, hoàng hôn với
những tia sáng chói chang trên bầu trời. Trên đầu họ, hàng đàn mòng biển
hót líu lo như họa mi, nàng mỉm cười, nàng cười vang, khuôn mặt rạng rỡ
đẹp tựa mặt trời. Nàng đã ở đó, anh có thể ôm nàng vào lòng, chạm vào làn
da, ve vuốt khuôn mặt nàng, ngửi thấy mùi nước hoa của nàng, đùa giỡn
với những lọn tóc của nàng. Nàng ở đó, nàng vẫn còn sống. Họ vẫn còn
sống. “Trời ơi, thế em đã đi đâu vậy? Anh vừa hỏi vừa cầm bàn tay nàng.
Anh đợi em mãi! Anh sợ quá! Ai cũng bảo có chuyện nghiêm trọng xảy ra
với em! Người ta bảo bà Cooper nhìn thấy em người đầy máu gần Side
Creek! Cảnh sát khắp nơi! Họ lùng sục tìm kiếm trong rừng! Anh tưởng có
điều bất hạnh đã xảy ra với em. Anh hóa điên vì không biết điều gì đã xảy
ra”. Nàng ôm anh thật chặt, ghì sát người anh và trấn an: “Đừng suy nghĩ
nhiều quá, Harry yêu quý! Chẳng có chuyện gì xảy ra với em cả, em đang ở
đây. Em đang ở đây! Chúng ta sẽ bên nhau mãi mãi! Anh ăn chưa? Chắc
anh đói lắm rồi! Anh ăn chưa?”

– Anh ăn chưa, Harry? Harry? Harry? Anh sao thế? Jenny hỏi cái bóng

ma gầy gò xanh lét đang mở cửa cho cô.

Giọng người con gái đưa anh trở lại với hiện thực. Trời tối và lạnh lẽo.

Một trận mưa xối xả. Lúc đó gần là mùa đông. Bọn mòng biển đã bay đi từ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.