SỰ THẬT VỀ VỤ ÁN HARRY QUEBERT HAY CHUYỆN NÀNG NOLA - Trang 532

Hai người đàn ông thấy quý mến nhau sau một cuộc hội thảo tổ chức một
năm trước, và kế từ đó, họ thường xuyên liên lạc với nhau.

– Eric, anh đấy à?
Harry trả lời.
– Tôi đây. Cứ đứng đấy, tôi lên đây.
Vài giây sau, Harry đi trước, chú chó nhỏ già nua giống labrador nặng

nhọc bước theo sau, lên gặp Rendall tại sân nhà.

– Tôi đã cố gắng gọi điện cho anh trước, ông hiệu trưởng tỏ ý xin lỗi vì

cuộc viếng thăm đường đột.

– Tôi không hay trả lời điện thoại lắm, Harry mỉm cười.
– Tiểu thuyết mới của anh đấy à? Rendall nhìn đống giấy lộn xộn trên

bàn, hỏi.

– Vâng, sẽ xuất bản mùa thu này. Tôi đã viết trong vòng hai năm. Tôi

còn phải đọc lại nữa, nhưng anh biết đấy, tôi nghĩ sẽ không bao giờ có thể
viết được gì tương tự như Nguồn gốc cái xấu xa.

Rendall nhìn kĩ Harry với vẻ thân thiện:
– Suy cho cùng, ông ta nói, mỗi nhà văn chỉ viết một cuốn duy nhất

trong đời.

Harry gật đầu tán thành và mời khách một cốc cà phê. Rồi họ ngồi xuống

bên cạnh bàn. Rendall giải thích:

– Harry, tôi đường đột tới đây tìm ông vì tôi nhớ ông bảo tôi là có mong

muốn được dạy ở một trường đại học. Hiện tại có một vị trí trống ở khoa
Văn trường đại học Burrows. Tôi biết, đây không phải là đại học Harvard,
nhưng Burrows là trường đại học có chất lượng. Nếu ông quan tâm tới vị trí
này, thì nó là của ông.

Harry quay lại phía con chó lông màu mặt trời, nựng:
– Mày có nghe thấy không, Storm, Ông thì thầm vào tai nó. Ta sẽ trở

thành giáo sư đại học.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.