SỰ THẬT VỀ VỤ ÁN HARRY QUEBERT HAY CHUYỆN NÀNG NOLA - Trang 563

– Ái chà, cũng phải đến mấy tuần rồi. Tôi nhớ đúng cái ngày ông ấy bỏ

đi, ông ấy còn dúi cho tôi tờ 100 đô để nếu có ai gọi điện tới đây muốn
được nối máy với phòng số 8, thì tôi phải giả vờ chuyển cuộc gọi đến
phòng số 8 rồi cứ để mặc cho đổ chuông. Ông ấy có vẻ rất vội vàng. Ngay
sau vụ cãi nhau…

– Vụ cãi nhau nào? Gahalowood lên giọng hỏi. Lại còn có vụ cãi nhau

nào ở đây nữa?

– À, ông bạn của các anh cãi nhau với một ông già. Ông già nhỏ thó đi ô

tô đến chỉ để gây chuyện. Cãi nhau ầm ĩ, rú rít loạn lên. Tôi đã định vào
can, nhưng rốt cuộc ông già ấy lên xe ô tô bỏ đi. Chính lúc đó, bạn của các
anh cũng bỏ đi luôn. Nếu không thì kiểu gì tôi cũng phải mời ông ta ra khỏi
cửa. Vì nếu còn gây ồn ào, khách hàng phàn nàn thì tôi là người phải chịu
trách nhiệm.

– Nhưng họ cãi nhau về việc gì?
– Chuyện gì đó liên quan tới thư từ. Tôi nghĩ vậy. Ông già hét lên với

bạn của các anh rằng: “Chính là mày”.

– Thư à? Thư nào?
– Ơ, các anh muốn tôi kể cái gì?
– Vậy sau đó thì sao?
– Ông già kia bỏ đi, bạn của các anh cũng bỏ đi luôn.
– Thế anh có thể nhận diện được ông ta không?
– Ông già á? Không, tôi không nghĩ vậy. Nhưng cứ đi hỏi bạn của anh

ấy. Bởi vì ông già ấy lại quay lại lần nữa, đúng là lão già buồn cười. Tôi
cho rằng ông ta muốn lột da bạn các anh. Bạn của các anh đi rồi nhưng tôi
cảm giác có chuyện không ổn nên đã gọi điện cho cảnh sát giao thông.
Ngay lập tức hai toán cảnh sát đến và kiểm tra ông già. Sau đó, họ để cho
ông ta đi, họ bảo không có vấn đề gì cả.

Gahalowood liền gọi điện thoại cho trung tâm cảnh sát, yêu cầu nhận

diện ông già mới bị cảnh sát giao thông kiểm tra tại nhà nghỉ Sea Side.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.