– Tôi đã tìm thấy các bức thư này sau khi con bé biến mất, nó giấu
chúng trong phòng, đằng sau chiếc gương vẹo. Nola có quan hệ thư tín với
Harry Quebert.
Gahalowood rút ngẫu nhiên một bức thư ra và đọc lướt.
– Làm thế nào mà ông biết đó là Harry Quebert? Gahalowood hỏi.
Chẳng có bức thư nào được kí bên dưới cả.
– Bởi vì… tất cả những bức thư này đều được in trong cuốn sách của
anh ta.
Tôi lục tìm trong hộp các tông: đúng là nó đựng toàn bộ những bức thư
trong cuốn sách Nguồn gốc cái xấu xa, hay ít nhất là những bức thư mà
Nola nhận được. Có đủ cả: những bức thư về bản thân họ, những bức thư ở
bệnh viện Charlotte’s Hill. Tôi thấy những nét chữ rõ ràng, một bản viết tay
hoàn hảo, tôi có cảm giác khiếp sợ: tất cả những cái này đều thật là hiện
thực.
– Đây chính là bức thư định mệnh cuối cùng, cha Kellergan nói và đưa
một chiếc phong bì cho Gahalowood.
Ông ta đọc xong rồi đưa cho tôi.
Em yêu quý,
Đây là bức thư cuối cùng của anh. Đây là những lời cuối cùng của
anh. Anh viết cho em để nói với em lời vĩnh biệt.
Kể từ ngày hôm nay, sẽ không còn “chúng ta” nữa.
Những người yêu nhau rời xa nhau và không còn gặp lại, chuyện
tình của họ cũng kết thúc.
Em yêu, anh sẽ rất nhớ em. Anh nhớ em vô cùng.
Đôi mắt anh đẫm lệ. Trong anh đang bốc cháy.
Chúng ta sẽ không còn gặp nhau nữa; anh nhớ em vô cùng. Hi vọng
em sẽ được hạnh phúc.
Anh tự nhủ rằng anh và em chỉ là giấc mơ, bây giờ đã đến lúc phải
thức dậy.