SỰ THẬT VỀ VỤ ÁN HARRY QUEBERT HAY CHUYỆN NÀNG NOLA - Trang 617

– Nhưng thưa Cảnh sát trưởng…
– Đừng phá hỏng chặng đường cuối cùng của sự nghiệp, Perry… Tôi sẽ

không buộc anh phải rút khỏi vụ án ngay lập tức. Vì tình bạn giữa anh và
tôi, tôi sẽ cho anh thêm 24 tiếng đồng hồ nữa. 17 giờ ngày mai, hãy đến gặp
tôi trong phòng làm việc, tôi sẽ chính thức tuyên bố anh đóng hồ sơ của vụ
án Kellergan. Anh sẽ có 24 tiếng đồng hồ để nói với các đồng nghiệp rằng
anh muốn từ bỏ và cứu vãn bề ngoài. Sau đó hãy nghỉ ngơi cuối tuần, đưa
gia đình đi nghỉ, anh xứng đáng được hưởng như vậy.

– Thưa Cảnh sát trường, tôi…
– Cần phải biết từ bỏ, Perry. Hẹn ngày mai.
Lansdane bước ra khỏi văn phòng và Gahalowood ngồi bịch xuống ghế.

Cứ như thể sự việc còn chưa đủ nản lòng, tôi nhận ngay được cuộc gọi di
động của Roy Barnaski.

– Chào anh, Goldman, giọng ông ta vui vẻ. Ngày mai sẽ đúng là một

tuần đó, chắc chắn là anh biết rồi.

– Một tuần gì cơ, Roy?
– Một tuần. Là thời hạn tôi cho anh trước khi công bố với báo chí về các

phát hiện cuối cùng liên quan tới Nola Kellergan. Anh không quên đấy
chứ? Tôi nghĩ anh còn chưa tìm thêm được cái gì mới.

– Nghe đây, chúng tôi đang có một hướng điều tra, Roy a. Có thể lùi lại

buổi họp báo thì hơn.

– Ôi trời ơi, một hướng, hai hướng… lúc nào cũng có hướng.

Goldman… Nhưng đúng là hướng ngựa bay thì có! Thôi thôi, đến lúc dừng
các chuyện thế này lại rồi. Tôi sẽ triệu tập họp báo ngày mai lúc 19 giờ. Tôi
tin tưởng anh sẽ có mặt đúng giờ.

– Không thể được. Tôi đang ở New Hampshire.
– Cái gì? Goldman, anh là điểm hút khách! Tôi cần anh!
– Xin lỗi, Roy.
Tôi dập điện thoại.
– Ai vậy? Gahalowood hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.