SỰ THẬT VỀ VỤ ÁN HARRY QUEBERT HAY CHUYỆN NÀNG NOLA - Trang 621

nước. Robert Quinn được trả tự do và chúng ta sẽ là một trận cười cho cả
nước Mỹ.

– Trừ trường hợp…
– Trừ trường hợp có điều thần kì xảy ra, nhà văn ạ. Trừ trường hợp

chúng ta hiểu được đêm hôm qua, ông Quinn làm trò gì mà đi về nhà vội vã
thế. Vợ ông ấy bảo bà ta thiếp ngủ lúc 11 giờ. Ông ấy bị bắt lúc nửa đêm.
Vậy là có một tiếng đồng hồ trôi qua. Ít ra, chúng ta biết được ông ấy vẫn
chỉ ở trong vùng. Nhưng ở đâu?

Gahalowood chỉ thấy còn một việc phải làm, đó là quay trở lại chỗ

Robert Quinn bị bắt, cố gắng dựng lại sự việc. Thậm chí, anh ta còn tự cho
phép bắt viên cảnh sát Forsyth phải tới hiện trường đúng ngày anh ta đang
nghỉ phép. Một giờ sau, chúng tôi gặp Forsyth ở đoạn đường ra khỏi địa
phận Aurora. Anh ta dẫn chúng tôi đến chỗ chặn xe ông Robert.

– Đúng ở chỗ này, anh ta nói với tôi.
– Đoạn đường thẳng, có nhiều bụi rậm, chúng tôi không thế tiến thêm

được chút nào.

– Chính xác mọi chuyện xảy ra thế nào? Gahalowood hỏi.
– Tôi đang đi từ Montburry tới. Tôi đi tuần tra như thường lệ. Bỗng

nhiên trước tôi có một chiếc ô tô lao xuống như điên.

– Lao xuống như điên nghĩa là thế nào?
– Vì chỗ ngã tư trên kia cao hơn khoảng năm đến sáu mét.
– Ngã tư nào?
– Không biết nói với các anh chính xác là giao cắt với đường nào,

nhưng là ngã tư thì chắc chắn, có một điểm “Dừng lại”. Tôi biết đó là điểm
“Dừng lại” vì đây là điểm dừng lại duy nhất trên đoạn đường này.

– Điểm dừng lại ở kia đúng không? Gahalowood hỏi tiếp.
– Đúng rồi, Forsyth khẳng định.
– Bất chợt, tôi thấy đầu óc mình hỗn độn. Tôi kêu lên:
– Ồ, đó là con đường ra hồ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.