SỰ THẬT VỀ VỤ ÁN HARRY QUEBERT HAY CHUYỆN NÀNG NOLA - Trang 623

– Ngay gần bờ. Cứ nói là khoảng cách một tầm tay ném từ bờ. Tôi ưu

tiên cho đoạn đối diện bên kia hồ. Kẻ tình nghi của chúng tôi người ngợm
đầy bùn, ông ta bị xước ở mặt, chắc bị một cành cây thấp cào vào. Vậy
chắc ông ta muốn giấu cái vật đấy ở chỗ không có ai muốn đến tìm. Tôi
nghĩ ông ta đã đi sang phía bờ bên kia, nơi bị bụi cây và cây gai bao bọc.

Cuộc tìm kiếm bắt đầu. Chúng tôi đứng đợi trên bờ, gần bãi đỗ xe và

quan sát những người thợ lặn đang biến mất dưới làn nước. Trời lạnh thấu
tim gan. Một tiếng đồng hồ đầu tiên đã trôi qua mà vẫn chưa có kết quả gì.
Chúng tôi ngồi ngay bên cạnh đội trưởng đội lặn, nghe hết những cuộc đàm
thoại hiếm hoi.

9 giờ 30, Lansdane gọi điện cho Gahalowood, chỉnh cho trung sĩ một

trận. Ông ta hét to tới mức mà tôi cũng có thể nghe được.

– Không đúng như thế chứ, Perry!
– Không đúng gì cơ, sếp?
– Anh đã huy động cả đội lính lặn à?
– Vâng, thưa sếp.
– Anh hoàn toàn bị mất trí rồi. Anh đang tự nướng anh đấy hiểu không.

Tôi có thể đình chỉ anh ngay lập tức vì kiểu sáng kiến như thế này! Tôi tổ
chức họp báo lúc 17 giờ. Anh phải có mặt. Chính anh sẽ phải tuyên bố cuộc
điều tra kết thúc ở đây. Anh phải tự thu xếp với cánh nhà báo. Tôi không
che mông che đít cho anh nữa đâu, Perry! Tôi ngấy đến tận cổ rồi!

– Được ạ, thưa sếp!
Ông ta tắt máy và chúng tôi ngồi trong yên lặng.
Một giờ nữa trôi qua; cuộc tìm kiếm vẫn chưa mang lại kết quả gì. Mặc

dù rất lạnh, Gahalowood và tôi vẫn không rời vị trí quan sát. Rốt cuộc tôi
nói:

– Trung sĩ này, nếu như…
– Nhà văn, xin anh yên lặng nào. Đừng nói nữa. Tôi hoàn toàn không

muốn nghe những câu hỏi vớ vẩn với cả những nghi ngờ của anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.