SỰ THẬT VỀ VỤ ÁN HARRY QUEBERT HAY CHUYỆN NÀNG NOLA - Trang 63

quen biết từ lâu ở Aurora: tính cách Travis nhẹ nhàng, tuổi tầm sáu mươi,
tóc hoa râm, ông thuộc kiểu cảnh sát tốt bụng ở vùng quê mà từ lâu không
còn làm cho ai sợ nữa.

– Tôi rất lấy làm tiếc, Marcus ạ, Travis vừa nói vừa chào tôi.
– Về việc gì ạ?
– Vì chuyện xảy ra giống như cú tát thẳng vào giữa mặt cậu. Tôi biết

cậu rất thân và gần gũi với Harry. Chắc mọi chuyện không dễ dàng đối với
cậu.

Travis là người đầu tiên lo lắng về cảm giác mà tôi cảm nhận. Tôi gật

đầu và hỏi:

– Tại sao từ khi tôi hay đến đây, chưa bao giờ thấy ai nói gì về Nola

Kellergan?

– Cho đến tận lúc hài cốt của Nola được đào lên ở Goose Cove, thì

Chuyện Nola là chuyện cũ. Những kiểu chuyện như vậy không có ai muốn
nhắc lại làm gì.

– Ông Travis, điều gì đã xảy ra vào ngày 30 tháng Tám năm 1975? Điều

gì đã xảy ra với bà Deborah Cooper?

– Một vụ nguy hiểm, Marcus ạ. Rất nguy hiểm. Tôi là người chứng kiến

trực tiếp chuyện này vì hôm đó, là ca trực của tôi. Hồi đó, tôi mới chỉ là
nhân viên quèn. Chính tôi là người nhận điện thoại của ban chỉ huy trung
tâm … Deborah Cooper là bà già nhỏ nhắn, phúc hậu, sống một mình trong
ngôi nhà cô lập ở bìa rừng Side Creek kể từ khi chồng chết. Cậu biết Side
Creek ở đâu không? Là nơi bắt đầu của cánh rừng bạt ngàn kia, chỉ sau
Goose Cove có vài dặm. Tôi nhớ rất rõ mẹ Cooper: lúc đó, tôi mới làm
cảnh sát, nhưng mẹ thường xuyên gọi tôi, nhất là vào ban đêm, thông báo
cho tôi tất cả những tiếng động nghi vấn. Mẹ sợ vãi cả tiểu ra quần vì sống
một mình trong căn lều ở bìa rừng nên cần có người thỉnh thoảng đến nhà
cho yên tâm. Mỗi lần như vậy, mẹ Cooper đến xin lỗi nhân viên cảnh sát vì
đã gây chuyện phiền hà đồng thời bao giờ cũng mời mọi người lại nhà ăn
bánh ga tô và uống cà phê. Ngày hôm sau, thế nào mẹ Cooper cũng rẽ qua

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.