SỬ THI ILIAD - HOMER - Trang 251

khịt vì tức giận, về dãy thuyền rỗng không, lòng dạ hăm hở, phấn khởi. Lúc
này đang đứng trên xe bên cạnh Hektor, thấy quân Troian phía bên kia chạy
tán loạn, mã phu Kebriones nói nhỏ lưu ý: “Thưa chủ súy, ở đây mình đụng
độ ác liệt một mất một còn với quân Danaan, song đằng kia cánh quân của
mình, cả người lẫn ngựa, tháo chạy hỗn loạn, Aias công tử Telamon dồn
dập rượt đuổi. Bỉ phu nhận ra dễ dàng do tấm khiên lớn rộng y choàng trên
vai. Mình nên đánh xe lái ngựa lại đằng đó trợ chiến, nơi giao tranh ác liệt
diễn ra, nơi xe và lính chống cự quyết liệt, nơi người giết người cao độ, nơi
tiếng gào thét dâng cao bất tận.”
Nói rồi Kebriones giơ roi quất cặp ngựa bờm rủ óng ả. Nghe tiếng roi vun
vút tuấn mã hối hả kéo xe lao về hướng quân Troian và quân Achaian đang
giao chiến, vừa phi vừa giẫm lên xác chết, khiên trận. Trục xe phía dưới,
thùng xe xung quanh vấy máu do vó ngựa, riềm xe vùng chạy bắn lên tung
tóe. Hektor hăm hở nhảy vào, phá tan đám đông hỗn chiến. Chủ súy đẩy
quân Danaan vào vòng cực kỳ hỗn loạn, trường thương hoạt động liên tục.
Sử dụng thương, kiếm, đá tảng khổng lồ, chủ súy tấn công quân Achaian
khắp nơi, song tránh giao chiến với Aias công tử Telamon. [Vì Chúa tể sẽ
nổi giận khi chủ súy giao chiến với địch thủ mạnh hơn mình]. Đúng lúc đó
từ trên ngai vàng chót vót, Cha Chúa tể, hoa tiêu tối thượng, khuấy động
lòng dạ khiến Aias khiếp sợ. Dừng bước, hoảng hồn, nhớn nhác nhìn đám
quân đông đảo bao quanh, choàng khiên bảy lớp da bò qua vai, chiến binh
rút lui về phía quân mình, như dã thú vừa đi vừa quay lại nhìn đằng sau,
từng bước rụt rè. Chiến binh như sư tử hung vàng bị chó và nông phu thức
suốt đêm canh chừng đuổi khỏi sân sau, nơi giữ gia súc không cho đột nhập
làm thịt đàn bò. Bụng đói sư tử nhảy vào, song không vồ được gì. Vì cánh
tay can trường lao thương vun vút, củi đốt sáng rực, hoảng sợ không dám
vào, mặc dù rất muốn, sáng sớm tinh sương, sư tử lẳng lặng tháo chạy, lòng
buồn khôn xiết. Aias cũng vậy. Chiến binh lui bước trước mặt quân thù,
lòng buồn rười rượi, tiếc nuối vô cùng, vì lo sợ dãy thuyền sẽ gặp nguy
khốn. Dẫu vậy chiến binh vẫn cương quyết như con lừa bướng bỉnh cưỡng
lại đám trẻ giơ roi quất túi bụi dắt đi trên cánh đồng. Roi quất liên hồi trên
lưng, song yếu ớt chẳng hề hấn, càng khiến cố gắng, lừa tạt vào ruộng lúa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.