SỬ THI ILIAD - HOMER - Trang 436

ấu thơ, bố bất hạnh, con xấu số! Ước chi ông đừng sinh thiếp ra đời! Bây
giờ chàng lên đường xuống lòng đất sâu thẳm tới tư thất Diêm Vương để
thiếp ở lại đằng sau thê lương, tuyệt vọng, góa bụa trong cung điện nhà
chàng! Hài nhi này còn bé bỏng, chúng mình sinh ra, thiếp và chàng, cả hai
đều xấu số bạc mệnh! Hektor ơi, bây giờ chết, chàng không còn là nguồn
vui cho con, con cũng không còn là nguồn vui cho chàng. Dù thoát khỏi
chiến tranh kinh tởm, chan hòa nước mắt quân Achaian gây nên, con mãi
mãi cũng không thấy gì trước mặt, trừ gian khổ, buồn rầu, tang tóc, vì kẻ xa
lạ cưỡng đoạt, chiếm giữ ruộng vườn. Từ hôm đứa trẻ trở thành mồ côi, bạn
bè cùng lứa tuổi xa lánh. Ra đường đi đâu gặp ai lúc nào đứa trẻ cũng cúi
mặt nhìn xuống, má đầm đìa nước mắt. Do sinh tồn thôi thúc, trong cơn
cùng kiệt quẫn bách, đứa trẻ mò tới bạn bố, níu áo choàng người này, kéo
tu-ních người kia. Trong số, nếu thương hại, có người, một không hơn, đưa
cúp nhỏ lên miệng đứa trẻ chỉ một lát, đủ làm ướt viền môi, song không làm
mát đầu lưỡi! Đám trẻ còn cha mẹ giơ tay đẩy đứa trẻ ra khỏi bữa tiệc, vừa
cười vừa nói với vẻ khinh khi: “Đi chỗ khác, đồ khốn kiếp! Không có bố
đừng ngồi cùng bàn ăn uống với tụi tao!” Vì thế đứa trẻ khóc mếu trở về
với mẹ góa bụa. Đứa trẻ đó là Astyanax, con chúng mình, ngày trước
thường ngồi trên đùi bố, không ăn gì ngoài tủy và mỡ cừu béo ngậy! Lúc
buồn ngủ, không chơi nữa, con thường ngon giấc trên giường, trong cánh
tay nhũ mẫu, giường êm, tim tràn trề sức sống tuyệt vời. Bây giờ, trái lại,
mất bố thương yêu, bất hạnh nhiều vô kể sẽ ùa tới bủa vây Astyanax, người
bảo vệ thành Troa, dân Troian gọi bằng tên ấy, vì chàng là sức mạnh duy
nhất bảo vệ tường thành dài dặc, cổng thành cao ngất. Bây giờ ngoài đó,
bên thuyền cong mũi, xa cha cách mẹ, chàng sẽ bị dòi bọ lúc nhúc ăn thịt,
khi chó no bụng, chàng trần truồng như nhộng, mặc dù ở nhà trong biệt
điện có biết bao quần áo mềm nhẹ, óng ả, phụ nữ khéo léo cắt may. Thiếp
sẽ vất tất cả vào lửa bốc cháy rừng rực, tất cả đều vô dụng đối với chàng, vì
chàng không bao giờ mặc nữa, song tất cả sẽ tôn vinh chàng trước mắt mọi
người, cả nam lẫn nữ, đàn ông cũng như đàn bà thành Troa.”
Andromakhe cứ thế nức nở tuôn lệ, phụ nữ đứng gần rên rỉ hòa theo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.