SỬ THI ILIAD - HOMER - Trang 99

ngụt, xin người giúp con với mũi thương đồng sắc nhọn rạch nát tu-ních
trên ngực Hektor, hạ nhiều đồng đội lăn kềnh quanh y, mặt úp sát bụi
đường, răng cắm sâu mặt đất.” Agamemnon cầu xin, song công tử Kronos
chưa sẵn sàng ban điều ông mong muốn - chấp nhận lễ sinh, đáp lại trao
bực tức, phiền muộn gấp bội. Dâng lễ cầu xin, rắc đại mạch nguyên hạt
xong xuôi, thoạt tiên mọi người kéo đầu tế sinh về phía sau, cắt tiết, lột da;
tiếp theo mọi người lóc thịt đùi, phủ mỡ gấp lại, đoạn để thịt sống lên trên.
Mọi người nướng trên củi trụi lá, cắt nội tạng đặt lên bếp lò. Khi thịt đùi đã
chín, nội tạng đã nếm, mọi người chặt phần còn lại thành miếng nhỏ, xâu
vào xiên, nướng cẩn thận, rồi mới nhấc khỏi lửa. Công việc xong xuôi, bữa
ăn sửa soạn, mọi người bắt đầu vào bàn, khẩu phần đồng đều, mọi người
thưởng thức ngon lành, mọi người ăn uống no nê. Lúc đó mã phu Nestor
đất Gerenia mới đứng dậy phát biểu: “Công tử Atreus vô cùng vẻ vang,
nguyên soái Agamemnon, ngô bối chẳng nên phí phạm thì giờ, kéo dài buổi
họp ngồi đây chuyện gẫu, hoặc trù trừ hơn nữa bắt tay vào sứ mạng thần
linh trao phó. Hãy ra lệnh lệnh sứ đi quanh dãy thuyền kêu gọi binh sĩ
Achaian áo lát đồng tập họp. Là chỉ huy, ngô bối sẽ cùng nhau thanh sát
doanh trại, đồng thời khơi dậy cấp kỳ tinh thần chiến đấu trong lòng hàng
quân.”
Chấp nhận ý kiến lão ông, nguyên soái Agamemnon tức thì ra lệnh lệnh sứ
giọng oang oang triệu gọi binh sĩ Achaian tóc dài ra chiến trường. Lệnh sứ
cao giọng đọc lệnh triệu tập, binh lính đáp ứng mau lẹ. Quanh công tử
Atreus, quân vương Chúa tể nuôi dưỡng hối hả bước tới bước lui lựa chọn
binh sĩ xếp thành hàng, trong số có Athena mắt xanh lam lục, khoác khiên
thần quý báu, bất tử, bất biến, trăm tua bằng vàng buông rủ lủng lẳng, tua
nào cũng tết ngoạn mục, mỗi tua đáng trăm đầu bò. Tay cầm khiên thần,
mắt nhìn tứ phía, xuất hiện bất thình lình, vừa bước như bay giữa hàng quân
vừa thúc đẩy toàn quân tiến lên, nữ thần dấy gợi trong lòng từng binh sĩ ý
chí mãnh liệt theo đuổi cuộc chiến và chiến đấu liên tục không ngừng. Từ
lúc đó họ chỉ mê mẩn nghĩ tới chiến đấu ngoài mặt trận hơn dong buồm lái
thuyền rỗng không trở về quê hương. Họ cất bước thành hàng, mũi thương
đồng lóe sáng, óng ánh lấp loáng trong không khí vút lên trời cao. Mũi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.