SỰ TỔN THƯƠNG CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 10

đứng chôn chân một chỗ. Anh Konoha quay lưng về phía tôi và bỏ đi một
cách vô tình.

Anh ấy nói là ghét... Tôi bị anh Konoha nói là rất ghét...

Bữa tối hôm đó là món lẩu cua bố mang về làm quà từ chuyến công

tác, nhưng đầu óc tôi quay mòng mòng, bụng cũng sôi ùng ục, chẳng phải
thời điểm phù hợp để mà ngồi nạo thịt cua.

Cả giờ tan học ngày hôm sau, tôi vẫn sợ gặp anh Konoha đến mức cứ

loanh quanh luẩn quẩn trước cửa phòng câu lạc bộ như một chú lừa mắc
chứng mù đường.

Thôi nào, chả lẽ đến giờ này rồi còn chịu thua vì bị bảo là "rất ghét"

sao? Hồi tôi hôn anh Konoha, chẳng phải tôi cũng đã bị nhìn bằng ánh mắt
như nhìn kẻ biến thái đáng căm phẫn rồi đó sao? Nếu đem so với việc anh
ấy không chịu mở miệng ra nói chuyện đàng hoàng với tôi suốt hai tuần sau
đó thì việc anh ấy bộc lộ suy nghĩ "ghét" ra vẫn còn tốt chán. Tôi tự động
viên mình như thế rồi mở cửa một cách phấn khởi.

"Chào anh!"

Và đáp lại tôi là một nụ cười dịu dàng "Xin chào, Hinosaka."

Tôi lại ngây ra lần nữa.

Đây là mơ hả?

Anh Konoha đang mỉm cười, y như nghệ sĩ thần tượng được giao

trọng trách làm trưởng ga tàu trong một ngày vậy!

"Sao lại tự nhéo má vậy? Kìa Hinosaka, em đừng đứng vậy nữa, ngồi

xuống xem nào. Nếu có bài tập thì đưa anh xem cho."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.