SỰ TỔN THƯƠNG CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 106

Hitomi cũng có vẻ kinh ngạc, tuy không hét lên nhưng sắc mặt cậu ấy

không tốt chút nào.

Và rồi, tôi nhận ra nữ sinh với biểu cảm tối tăm đứng phía bên kia ô

cửa quan sát đã biến mất từ lúc nào không rõ. Cảm giác ớn lạnh xâm chiếm
lấy người tôi.

"Ơ? Trước đây cũng có chuyện giống vậy rồi ạ?!"

Cơn hỗn loạn cuối cùng cũng dịu lại, trong phòng âm nhạc đã được

dọn sạch lông vũ và bi vương vãi trên sàn, chúng tôi lắng nghe câu chuyện
của chị Sendou.

Từ khoảng ba tuần trước, lá thư có nội dung y hệt đã được đặt trong

phòng âm nhạc rất nhiều lần. Nó được nhét ở khe cửa, dính trên bảng đen
bằng nam châm, có lúc được ghim lên tường bằng đinh, và có lần mở nắp
đàn piano ra thì phát hiện nó được đặt trên phím.

Không chỉ có thế, còn có những sự vụ khác như là bụi phấn đỏ bị rải

đầy trên sàn, vài dấu chân dính bụi còn sót lại, album, bằng khen, cúp, phần
thưởng nằm trong phòng dự bị sâu trong phòng âm nhạc bị phá hỏng hoặc
viết bậy lên, vị trí bàn và vị trí tranh chân dung các nhạc sĩ thường xuyên bị
thay đổi...

"Lúc trưa khi em đến thì không có gì kỳ lạ cả, vậy mà sau giờ học thì

tất cả bàn và ghế bị dồn hết về phía tường, ở giữa thì trống không. Hôm sau
thì ngược lại, tất cả bị dồn hết ra giữa hoặc bàn bị lật ngửa hết ra."

Với gương mặt u ám, chị Sendou nói.

Anh Konoha lo lắng hỏi.

"Em hoàn toàn không biết ai làm à?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.