SỰ TỔN THƯƠNG CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 13

"Đó là tấm lòng của em."

Anh Konoha nhận lấy bằng hai tay và bắt đầu đọc.

"Cậu bé Cầu Ngựa và cô bé Giày Cao Gót cãi nhau phải không? Vì

cậu bé Cầu Ngựa cứ lờ đi coi như không thấy cô bé Giày Cao Gót nên cô
bé Giày Cao Gót đá cậu bé Cầu Ngựa thùm thụp, a ha ha, bạo lực thật đấy,
một tác phẩm đi ngược với lẽ thường hay ho, như thế trộn lẫn bột cà ri và
ớt vào trong natto rồi phủ lên linguine ấy. Thế rồi Bìm Bìm xuất hiện để
phân xử à? 'Nào, cãi nhau thế là đủ rồi, hãy cùng đi tập huấn thôi. Nếu đến
trại tập huấn, mọi người đều sẽ hạnh phúc'..."

(Một trong các loại nui (mỳ Ý).)

Tôi chống hai tay lên bàn, vươn người ra và lên tiếng tìm kiếm sự

đồng tình.

"Chúng ta hãy đi tập huấn đi ạ! Anh Konoha! Để khôi phục mối quan

hệ của hai người, chỉ có cách đó mà thôi. Dưới bầu trời sao, hai trái tim
xích lại gần nhau, hai con người nói chuyện với nhau trong bầu không khí
lành mạnh, tay nắm chặt tay cùng ngước lên chờ mặt trời mọc. Đó chính là
kỷ niệm của tuổi thanh xuân."

Anh Konoha đáp lại bằng nụ cười như của người trong tiệm ăn nhanh

0 yên 1 nụ cười.

"Xin lỗi, không được đâu."

"Tại sao ạ ~! Mùa hè là mùa tập huấn mà! Câu lạc bộ Bóng chuyền,

câu lạc bộ Bóng chày, rồi cả câu lạc bộ Nhạc giao hưởng đều tổ chức tập
huấn mà! Em nghe nói đến cả câu lạc bộ Cờ vây cũng tập huấn 3 ngày 2
đêm ở chùa đây. Câu lạc bộ Văn học không thể chịu thua câu lạc bộ Cờ vây
được. Hai ngày... mà không, bốn ngày... tốt nhất là khoảng nửa tháng."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.