SỰ TỔN THƯƠNG CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 151

Giờ nghỉ tiết năm. Đáp lại lời lẩm bẩm đầy tính triết học (?) của tôi,

Hitomi lạnh lùng nói.

"Chẳng phải vốn dĩ đã là biến thái sao? Chỉ là thỉnh thoảng mới bộc

phát ra ngoài."

"Ư... Có cả cách nhìn đó nữa à?"

Karasuma đã là quái vật ngay từ đầu sao? Hay là có một nguyên nhân

nào đó khiến cô ấy biến thành quái vật? Tôi cũng băn khoăn về cái cách
anh Konoha nhìn màn hình máy tính với vẻ mặt u ám đó, những điều phiền
muộn của tôi mãi vẫn cứ nhức nhối mãi không thôi.

"Bài hát gọi biến thái thức dậy là thứ như thế nào nhỉ?"

"... Tớ đang muốn biết bên trong đầu cái đứa tự dưng thốt ra được câu

vừa rồi là cậu có chứa cái gì hơn đấy."

Đúng lúc đó, chị Tomo ló mặt ra từ cửa ra vào phía sau.

Tôi ngạc nhiên lao tới.

"Chị Tomo! Sức khỏe của chị đã ổn chưa?"

"Ừ, chị không sao, xin lỗi đã làm em lo lắng."

Chị ấy nói với giọng tươi tỉnh, nở nụ cười hồn nhiên rạng ngời như

một cậu bé.

"À, với cả, em gọi cả Fuyushiba luôn hộ chị được không?"

"Vâng. Hitomi ~~~!"

Từ chỗ cửa, tôi lớn giọng và vẫy tay gọi Hitomi.

Hitomi uể oải đứng dậy và bước về phía chúng tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.