SỰ TỔN THƯƠNG CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 202

Giai điệu dịu dàng mềm mại, lời ca có vẻ là tiếng Anh.

Tôi truyền đạt lại rằng sau giờ học câu lạc bộ Văn học có việc bận nên

tôi và anh Konoha sẽ vắng mặt trong buổi tập kịch. Nghe xong, chị ấy thì
thầm bằng giọng yếu đuối.

"... Thế à? Chị biết rồi."

Trong khoảng thời gian đó, tiếng hát vẫn liên tục phát ra từ chiếc tai

nghe.

"Giai điệu này em nhớ là mình đã nghe rồi, là gì nhỉ?"

"... Là Amazing Grace đấy."

"A, thánh ca chị nhỉ! Em nhớ ra rồi! Anh trai em có CD! Đây là giai

điệu nổi tiếng được xem là có thể gột rửa tâm hồn nhỉ! Chị Nanase có gu
chọn nhạc sâu sắc thật."

Chị Nanase vừa rút đĩa CD ra khỏi máy tính vừa thì thầm bằng giọng

trầm xuống.

"Bạn thân của chị... rất thích bài này. Cậu ấy nói mỗi khi nghe thánh

ca sẽ có thể cảm thấy yêu mến toàn bộ thế giới này..."

Tiếng âm vang u tối làm người tôi cứng đờ ra không thể cử động

được.

Quả nhiên chị Nanase không khỏe chút nào. Đã có chuyện gì sao?

Có lẽ nào là chuyện Cô gái văn chương hôm qua? Tuy tôi không dám

hỏi anh Konoha, nhưng có phải chị Nanase cũng biết tác giả tiểu thuyết là
anh Konoha không nhỉ?

"Chị ơi!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.