SỰ TỔN THƯƠNG CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 229

Không đúng, chắc hẳn trong chuyện này có uẩn khúc nào đó.

Tôi nắm chặt tay, cố gắng nói bằng giọng bình thường.

"Không phải là do chị làm, phải không?"

Tôi dồn sức vào bờ môi, cố nở một nụ cười, nhưng khuôn mặt cứ cứng

đờ ra không suy chuyển.

"T-Tôi... tin chị. Tin chị sẽ không làm chuyện đó... Bởi vì, chị và chị

Tomo, là bạn bè..."

Karasuma ngẩng mặt lên.

Mái tóc rẽ sang hai bên, cô ấy chằm chằm nhìn tôi bằng cặp mắt trống

rỗng.

Nỗi sợ hãi mà tôi cảm nhận giây phút đó...

Nó giống như khi Victor Frankenstein trông thấy hình hài con quái vật

đang nhòm về phía mình từ ngoài cửa sổ.

Hình hài kinh khủng hiện lên trong ánh trăng!

Con quái vật bị nguyền rủa được tạo nên bằng cách chắp vá các phần

cơ thể của người chết...!

Tôi lùi lại, còn Karasuma thì tiến lại gần.

"Nếu cô tin tôi, tại sao cô lại sợ hãi?"

Cô ấy hỏi bằng một giọng trầm đục.

"Ánh mắt cứ như đang nhìn thấy 'quái vật' vậy..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.