SỰ TỔN THƯƠNG CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 233

Ngày tiếp theo, và ngày tiếp theo nữa, da dẻ và nội tạng của ông ta lại

được phục hồi, chỉ với mục đích duy nhất là cho cái mỏ nhọn hoắt của lũ
kên kền lại được đục khoét thêm lần nữa.

Nỗi đau khổ kéo dài vô tận, Frankenstein cũng lần lượt mất đi những

người thân yêu nhất.

Lý tưởng chói lòa là thứ sẽ mang lại bi kịch khủng khiếp thảm thương.

Trong khi chị Tomo nằm viện, các cô gái của đội hợp xướng trở thành

trung tâm, công tác chuẩn bị cho vở kịch vẫn tiếp tục được tiến hành.

"Chúng mình cùng cố gắng nhé, cho tới lúc chị Tomo quay lại."

"Đúng thế! Không thể chịu thua quái vật được. Nhất định bọn mình sẽ

khiến cho vở kịch thành công!"

Việc chị Tomo bị thương ngược lại khiến cho mọi người trở nên đồng

lòng nhất trí. Mặc dù có thể đó cũng chỉ là cách làm ra vẻ mạnh mẽ để gạt
đi nỗi bất an của họ mà thôi...

Hình ảnh mọi người động viên lẫn nhau "Cùng cố gắng nhé", "Ừ!" với

những nụ cười tỏa sáng chói chang, làm cho cơ thể tôi cứng lại, ngực đau
như bị đâm một nhát.

Từ cái ngày tôi cự tuyệt Karasuma, tôi không còn có thể cười một

cách đàng hoàng.

Tôi cũng không bỏ sức ra tập kịch, hay đờ đẫn suy nghĩ những chuyện

đâu đâu, rất nhiều lần tôi bị gọi tên và giật nảy người.

Ngay cả anh Konoha cũng hỏi tôi.

"Hinosaka, có chuyện gì à?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.