SỰ TỔN THƯƠNG CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 234

Nhưng tôi chỉ lảng tránh ánh mắt của anh ấy và trả lời.

"Không có gì ạ."

Mỗi khi nhớ tới lời nói của Karasuma, cổ họng tôi nghẹn lại, gần như

không thở được.

... Cô từng nói chúng ta có thể làm bạn nhỉ?

... Cuối cùng cô cũng cự tuyệt "quái vật" như một thứ không thể lý

giải mà thôi. Vậy thì đáng lẽ ngay từ đầu cô nên khinh bỉ sợ hãi, đừng có
lại gần mới phải.

Đúng như những gì anh Konoha nói.

Tôi vốn dĩ chỉ chứng kiến câu chuyện mà tôi mong ước. Tôi chưa một

lần suy nghĩ về cảm xúc của Mimio khi bị cuốn hút bởi công chúa Yonaga,
về lý do công chúa Yonaga mỉm cười khi bị Mimio đâm vào ngực, về việc
Walton đã suy nghĩ gì khi gặp quái vật, nghe được những ngôn từ của gã,
và anh đã làm gì sau tất cả mọi chuyện xảy ra.

Từ trước đến nay, tôi chỉ biết quan sát mọi vật bằng giá trị quan của

bản thân. Có lẽ, tôi đã từng làm tổn thương ai đó bằng những việc mà bản
thân tôi xem nó như là ý tốt của mình.

Anh Konoha chắc hẳn cũng phát chán với những phát ngôn đầy trẻ

con của tôi rồi.

... Cô, đúng là một kẻ khiến người khác bực mình.

Mỗi khi muốn nói điều gì đó, trong đầu tôi lại hiện lên lời của

Karasuma, từ ngữ liền mắc lại trong cổ họng. Tôi dần dần mất tự tin ở lời
nói của mình, chỉ biết gục đầu chán ngán.

Trên đường về nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.