SỰ TỔN THƯƠNG CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 236

Nhưng, đối với Hitomi, hành động của tôi chỉ là sự quấy rầy thôi sao?

Vì tôi cứ oang oang nói chuyện nên đã khiến cậu ấy cảm thấy xấu hổ hay
sao?

"Cực kì khó chịu luôn."

Vẫn nhìn về phía trước, Hitomi nói thẳng.

"Nhờ thế, mặc dù tớ vốn nghĩ trường học thật là một nơi nhàm chán,

chẳng đi học nữa cũng không sao, cả đời không nói chuyện với ai cũng
không sao, thế mà bây giờ tớ lại đến trường mỗi ngày..."

Có một chút dịu dàng lộ ra trong chất giọng bình thản ấy.

"Nano, chính tại sự phiền phức của cậu mà bây giờ tớ mới đang làm

những chuyện ruồi bu như một nữ sinh cấp 3 đấy."

Tầm nhìn của Hitomi vẫn hướng thẳng về phía trước, đôi mắt và giọng

nói cũng rất lạnh lùng. Tuy nhiên, đó đã là những lời động viên tốt nhất của
cậu ấy.

Cuối cùng thì cái miệng của tôi cũng có thể cử động một cách tự do,

tôi bật cười mếu máo.

"Thì ra cũng có những chuyện tốt xảy ra nhờ có sự phiền nhiễu của tớ

nhỉ."

Hitomi im lặng.

Điều đó đối với Hitomi chính là cách ngầm khẳng định.

Tôi hiểu ý nghĩa của nó là "Chẳng thế thì là gì".

Tôi khẽ huých vai cậu ấy và nói "Cảm ơn cậu", nghe vậy, Hitomi lạnh

nhạt trả lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.