SỰ TỔN THƯƠNG CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 242

"Dạ, vậy em đi rồi sẽ quay lại ngay!"

Tôi xách theo rương đạo cụ rời khỏi phòng câu lạc bộ.

Chị Tomo có sao không nhỉ...

Ngoài cửa sổ tối om. Nếu buổi diễn ngày mốt thực sự kết thúc ổn thỏa

thì may quá.

Với cả, mong rằng Karasuma cũng đến xem...

Khi tôi xuống cầu thang và đang rảo bước dọc theo hành lang tầng

một.

Tôi thấy một cô gái khoác trên mình đồng phục của trường đang đứng

ở phía trước.

Cô gái có mái tóc đen thẳng mượt che phủ hai bên gương mặt và cặp

mắt u tối...

"Karasuma...!"

Tôi gọi ầm lên như thể tìm được phao cứu sinh.

"Chị tới gặp tôi phải không? Karasuma? Chị đã đọc thư rồi à?"

Karasuma im lặng nhìn tôi với ánh mắt lạnh lùng.

Đột nhiên cô ấy cúi đầu, phần tóc mái dài vẫn che khuất mọi biểu cảm

trên gương mặt, cô ấy xoay người rồi đi về phía một góc hành lang.

"Khoan! Đợi tôi với! Karasuma...!"

Tôi mải miết chạy, rương đạo cụ kêu lên lạch cạch bên mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.