SỰ TỔN THƯƠNG CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 291

không thay đổi gì nên không sao đâu. Anh chỉ biến tấu một chút lời thoại
của anh và phần đồng ca thôi."

Tôi đăm đăm nhìn lên anh Konoha, hỏi với cảm xúc run rẩy từ sâu

trong cơ thể.

"Anh đã viết sau khi về nhà hôm qua ạ...?"

"Ừ, làm đến sáng luôn nên không liên lạc được. Xin lỗi nhé. Với cả

anh đang vướng một việc khác, nên phải ghé đằng đó trước khi tới trường.
Nhưng chắc chắn anh sẽ tới kịp giờ diễn chính thức. Cho nên..."

Chất giọng đang nói với tôi rất đỗi hiền hòa, ánh mắt hướng vào tôi

cũng chứa đầy sự tin tưởng ấm áp.

Trong khung cảnh buổi sáng bình yên tĩnh lặng. Như để lưu lại ánh

mắt ấy, ngôn từ ấy, từng thứ, từng thứ một thật sâu vào ký ức, tôi nhìn lên
anh Konoha và chờ đợi những lời anh ấy nói.

"Hinosaka, em có thể đưa kịch bản cho mọi người và truyền đạt lại lời

của anh không? Rằng hãy gặp nhau trên sân khấu nhé."

Ánh sáng dịu dàng lan tỏa trong đôi mắt, bờ môi của anh Konoha.

Anh Konoha đã ủy nhiệm cho tôi việc đó.

Dù tôi không thể trao cho anh Konoha những lời anh ấy mong muốn,

anh ấy vẫn tới gặp tôi.

Anh ấy nhìn thẳng vào mắt tôi và mỉm cười.

Tất cả những điều đó làm ngực tôi nóng lên, trái tim dịu đi thanh thản

như thể toàn thân được tắm trong luồng ánh sáng thuần khiết trong lành.

Tôi thấy nghèn nghẹt nơi sống mũi, chỉ chực òa khóc tới nơi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.