SỰ TỔN THƯƠNG CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 330

Kịch bản mới mà anh Konoha đã thêm vào...

Tôi tin chắc đó là kịch bản được làm ra vì chị Tomo.

Nếu không có chị Tomo sẽ không thực hiện được.

Bài hát này chỉ có chị Tomo mới hát được.

Cơ mặt căng cứng, hàng lông mày nhíu lại đau thương, chị Tomo đang

gồng mình đế cất lên giọng hát.

"Đây cũng lại là sự hi sinh của ta."

"Tội ác giết người ấy đã hoàn tất, sinh mệnh thảm thương này cuối

cùng cũng đến lúc kết thúc rồi."

"Ô... Frankenstein! Con người kiên nhẫn hiến thân tận tụy! Bây giờ

mà ta xin tha thứ thì sẽ được gì đây?"

Khi là đồng ca, giai điệu đó hát lên nỗi đau khổ tang thương và cảm

xúc mãnh liệt của quái vật một cách ngông cuồng, nhưng khi chuyển thành
độc diễn, nó mang lại hình ảnh yêu đuối mong manh, truyền đi nỗi buồn
không phải là của quái vật.

"Những gì ta đã làm không thể trả về như cũ, ta đã hủy diệt những con

người mà người thương yêu và hủy diệt chính người."

"AA! Người đã lạnh ngắt, không trả lời ta!"

Trong những đêm tối cô độc, chị Tomo cũng đã nói chuyện như thế

này với Karasuma hay sao?

Với người bạn đã cắt đứt liên hệ, đã không còn có thể tâm sự chuyện

trò.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.