SƯ TỬ, PHÙ THỦY VÀ CÁI TỦ ÁO - Trang 20

quái quỷ gì vậy?

- Hu, hu, hu! – Ông Tumnus nức nở không ra lời. – Tôi khóc vì tôi là

một thần rừng tồi tệ… hức … hức.

- Cháu không hề nghĩ ông là một thần rừng như thế. Cháu nghĩ ông là

một thần rừng thật tốt. Ông là một vị thần dễ mến nhất mà cháu từng gặp
đấy.

- Hức hức … cô bé nói thế vì cô bé không biết … Ông Tumnus nói

giữa những tiếng nấc nghẹn ngào.

- Không, tôi là một kẻ tồi tệ nhất mà … tôi không nghĩ là có một thần

rừng nào xấu xa đến thế kẻ từ khi thế giới này hình thành.

- Nhưng mà ông đã làm diều gì vậy?
- Người cha già của tôi, đây ảnh của ông treo trên chốc lò sưởi kia kìa.

Cha tôi sẽ không đời nào làm một việc như thế này.

- Một việc như thế nào?
- Như cái việc mà tôi đã làm. Làm tôi tớ phục vị Bạch Phù Thủy. Tôi

là thế đấy. Tôi được Bạch Phù Thủy thuê làm tay sai.

- Bạch Phù Thủy? Nhưng bà ta là ai chứ?
- Là người đã gí cả xứ Narnia này dưới ngón tay cái của mình. Chính

bà ta đã làm cho nơi đây lúc nào cũng là mùa đông. Mùa đông vĩnh viễn,
không bao giờ có Giáng Sinh; cứ thử nghĩ đến chuyện ấy xem!

- Kinh khủng thật. Vậy bà ta trả cho ông cái gì?
- Làm một việc tồi tệ nhất. – Ông Tumnus nói với một tiếng rên sâu

thằm trong lồng ngực. – Một kẻ chuyên đi bắt cóc người cho mụ, tôi là thế
đấy. Hãy nhìn tôi đi người con gái của Eve. Cô bé có tin là một gã thần
rừng nào đó có thể đến gặp một cô bé ngây thơ trong rừng – một người
chưa từng làm một việc gì hại đến gã – giả vờ thân thiện với cô bé ấy, mời
cô bé ấy về nhà, về cái hang của mình, rồi tìm cách ru cho cô bé ấy ngủ để
đem giao nộp cho Bạch Phù Thủy không?

- Không, - Lucy khẳng định, - cháu dám chắc ông không đời nào làm

một chuyện như thế.

- Nhưng tôi … tôi lại… làm đấy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.