SƯ TỬ TUYẾT BỜM XANH - Trang 100

tính của con. Kẻ nào cứ tìm tòi, dòm ngó, kẻ đó đang quên những gì nó
đang có, đang cùng nhìn ngó với nó”.
A –đề-sa lại gật đầu hiểu ngộ như ngàn lần trước đó… nhưng lần này,
chàng tự thấy thêm rằng, kinh nghiệm là những gì chúng đến rồi đi, và vì
thế chúng không phải là cái gì thường hằng, không thể là cái gì đưa đến tri
kiến về tự tính?”. Rahula trả lời: "không có gì để tìm cả. Tất cả điều đáng
làm đang tự xảy ra trước mắt con. Nhưng nếu con cứ muốn tìm một cái gì
thì ta cho con lời khuyên như sau: Hãy tự đồng hoá mình với đức Quán Thế
Âm và hiểu rằng Ngài và con cũng chỉ là một”.
Nhưng tri thức là thứ không hề yên nghỉ, A-đề-sa vẫn cứ tìm con đường
ngắn nhất. Chàng thực hiện mọi phép thiền quán và siêng năng lui tới Giác
Thành (4), là nơi Phật Cồ-đàm thành đạo, đi nhiều vòng quanh tháp. Chàng
vừa đi vòng thứ một trăm quanh tháp xong và tự đồng hoá mình với Quán
Thế Âm thì có hai phụ nữ ở đâu lại gần, ngồi xuống và trò chuyện với
nhau. Một bà nói: "Bà nghĩ sao, làm sao đạt được giác ngộ nhanh nhất?”.
Chỉ nhìn thoáng qua, A-đề-sa đã biết hai người này không phải tầm thường.
Khuôn mặt rực sáng như được chiếu ánh sáng và thái độ của họ biểu hiện
một sự cao quí, chỉ có thể xuất phát từ một tâm hồn an lạc sâu xa. A-đề-sa
biết họ là sứ giả của một thế giới cao hơn, và họ nói với nhau là để cho
chàng nghe. Bà kia cười đáp:”Quên mình là con đường ngắn nhất, còn
đường nào khác? Bà bỏ quên cái ngã và bỏ quên cái khổ. Chỉ còn một điều
duy nhất đáng làm trên thế giới này, đó là hãy hết mình phụng sự người
khác”.
Ngày hôm sau, A-đề-sa đang thiền định dưới gốc cây Bồ-đề trong Giác
Thành thì một bà già ăn xin xấu xí đến. Một kẻ cùi đi cà nhắc tới và bắt đầu
chuyện trò với người ăn xin. A-đề-sa không muốn nghe nhưng nội dung
câu chuyện vẫn bám vào óc chàng: người ăn xin giảng cho kẻ cùi nghe
rằng, từ bi là con đường thoát khổ. “Hãy tự đặt mình vào hoàn cảnh của
người khác, thay vì mong chờ người ta thông cảm và giúp đỡ ngươi. Ngươi
đang bị lòng ích kỉ của chính ngươi kiềm toả”, người ăn xin nói.
“Thật là lạ”, A-đề-sa nghĩ, “ ở đây xem ra ai cũng biết con đường giác ngộ
và cũng phù hợp với lời thầy. Chỉ có ta, có ta là còn nghi hoặc”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.