SUỐI NGUỒN TÂM LINH - Trang 350

350

bạn sẽ bình an. Dù bạn có xuất gia hay không, cũng vậy
thôi. Mọi người đều có cơ hội để tu hành, để giác ngộ.
Chúng ta đều quán chiếu cùng một việc. Nếu chúng ta
đạt được sự bình an, sự bình an đó cũng giống nhau
với mỗi chúng ta, con đường cũng giống nhau, phương
pháp cũng giống nhau.

Do đó, Đức Phật không phân biệt người tại gia và

người xuất gia. Ngài dạy tất cả mọi người tu hành để
hiểu biết sự thật về các Pháp hữu vi. Khi biết sự thật
này, chúng ta buông bỏ các Pháp hữu vi. Nếu chúng ta
biết sự thật, sẽ không còn có sự trở thành và sinh ra.
Sự sinh không có cách nào xảy ra, bởi vì chúng ta đã
biết rõ bản chất của các Pháp hữu vi. Nếu chúng ta hiểu
biết chân lý một cách rốt ráo, sự bình an phát sinh. Có
hay không có, nó cũng giống như nhau. Được và Mất
đều như nhau. Đức Phật muốn chúng ta hiểu điều này.
Đây là sự bình an vượt lên cả sự hạnh phúc lẫn đau
khổ. Chúng phải thấy là không có lý do để sinh ra,
không có lý do nào cả. Sinh và diệt phát sinh từ sự dính
mắc và bám giữ các Pháp hữu vi. Khi có được điều
mình thích, chúng ta vui sướng. Nếu không có sự dính
mắc vào cảm giác vui sướng đó thì không có sự sinh ra.
Nếu có sự dính mắc, thì có “sự sinh ra”. Cho nên, nếu
có được một điều gì đó, chúng ta không sinh ra do sự
vui sướng, thì khi mất nó, chúng ta cũng không sinh ra
do sự đau khổ. Đây là sự không sinh và không diệt.

Đây là sự tu hành đúng. Nếu bạn không đạt được

những điều này, nếu bạn không tu theo con đường
Trung Đạo, bạn sẽ không vượt lên trên khổ đau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.