SUỐI NGUỒN TÂM LINH - Trang 376

376

Hãy xét xem sự cúng dường của một Phạm Thiên

(Vua cõi trời): Ông có một ước muốn, thế là ông cúng
dường. Hành động đó của ông sẽ không giúp ông vượt
lên sự khổ đau bởi vì ông hành động từ lòng ham
muốn. Lúc ban đầu, chúng ta tu hành với một ít ham
muốn. Chúng ta tiếp tục tu hành, dù không đạt được
điều mình muốn. Nhưng chúng ta vẫn tiếp tục tu hành,
cho đến khi chúng ta đạt đến một điểm, nơi đó, chúng
ta tu hành mà không trông đợi kết quả; chúng ta tu
hành để có thể buông bỏ. Đây là điều chúng ta phải tự
mình kinh nghiệm lấy; nó rất sâu sắc. Có lẽ, chúng ta tu
hành bởi vì muốn đạt tới Niết Bàn, nếu là thế, chúng ta
sẽ không đi tới Niết Bàn! Muốn được bình an là điều tự
nhiên, nhưng như thế là không đúng. Chúng ta phải tu
hành mà không muốn một thứ gì cả. Nếu chúng ta
không muốn một thứ gì cả. Chúng ta sẽ được gì? Chúng
ta không được gì cả! Bất cứ thứ gì mà bạn đạt được
đều là nguyên nhân của sự khổ, cho nên chúng ta tập
không muốn một thứ gì cả.

Đây gọi là “làm cho tâm rỗng không”. Nó rỗng

không, nhưng vẫn làm việc. Sự rỗng không này là một
thứ rất ít người hiểu, chỉ những ai đạt đến đó mới nhìn
thấy giá trị thật của nó
. Nó không phải là sự không có
một thứ gì cả, mà là sự rỗng không của các pháp thế
gian. Giống như cái đèn pin này: chúng ta nên xem cái
đèn pin này là rỗng không. Nó không phải sự rỗng
không, mà ở đó, chúng ta không nhìn thấy một thứ gì
cả. Nó không giống như thế. Hiểu như thế là sai. Bạn
phải hiểu sự rỗng không bên trong mọi thứ ở đây.

Những ai tu hành vì muốn đạt được một thứ gì đó

thì cũng giống như vị Phạm Thiên ở trên đây. Giống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.