SUỐI NGUỒN TÂM LINH - Trang 447

447

nếu không hiểu khỉ, bạn có thể trở thành một con khỉ!
Hiểu không? Nếu bạn thấy chúng muốn nắm cái này,
chụp cái kia, và bạn la lên, “Ê, ngừng lại!”, rồi bạn tức
giận “Con khỉ mất dạy đó!”, thế thì bạn là một người
không biết khỉ. Một người biết khỉ nhận thấy rằng con
khỉ ở nhà và con khỉ ở thiền viện cũng như nhau. Tại
sao lại tức giận? Một khi bạn nhìn thấy bản chất của
loài khỉ, thế là xong; bạn có thể được bình an.

Sự bình an là như thế đó. Chúng ta phải biết các

cảm xúc. Có cảm xúc thoải mái, có cảm xúc khó chịu
nhưng điều đó không quan trọng. Đó là vấn đề của
chúng. Cũng giống như khỉ vậy. Chúng ta nên hiểu các
cảm xúc và biết cách buông bỏ chúng. Cảm xúc không
chắc chắn. Chúng tạm bợ, không hoàn mỹ và vô chủ.
Mọi thứ mà chúng ta tiếp nhận đều là như thế. Khi
mắt, tai, mũi, lưỡi, thân và ý tiếp nhận các cảm xúc;
chúng ta biết chúng giống như biết loài khỉ. Và rồi
chúng ta có thể bình an. Phải có những thứ này! Nếu
không có các cảm xúc, bạn không thể phát triển trí tuệ.
Với một người học trò nghiêm túc, thì càng có nhiều
cảm xúc càng tốt. Nhưng nhiều thiền sinh rất sợ các
cảm xúc. Họ không muốn đối phó với chúng. Đây là
đứa học trò không muốn đi tới trường, không nghe lời
thầy. Những cảm xúc này đang dạy dỗ chúng ta. Khi
nhận biết các cảm xúc, chúng ta đang tu hành. Sự bình
an bên trong các cảm xúc thì cũng giống như sự hiểu
biết con khỉ ở đây. Khi hiểu bản chất của loài khỉ, bạn
không còn bị chúng phiền nhiễu.

Sự tu hành cũng vậy. Đạo không ở đâu xa, nó ở

ngay trong chúng ta. Đạo không liên quan đến những
thiên thần trên trời hay những thứ như thế. Nó chỉ là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.