4
thầy hiệu trưởng cũ trong một dịp họp lớp. Một đứa bạn vọt miệng
“Hồi đó thằng này nó nghịch không ai chịu nổi, thầy đánh nó là đúng
rồi. Chứ chẳng lẽ thầy đánh đứa hiền lành như em”. Thầy hiệu
trưởng cười hiền “Làm gì có! Mấy em đừng có nói oan cho thầy!
Thầy nhớ thầy đâu có đánh ai!”. Thầy trò nhìn nhau cười đùa mà
mắt rưng rưng. Tóc thầy tóc trò đều đã muối tiêu, có vài người ngả
trắng. Do làm ăn lam lũ, có khi tóc trò còn trắng hơn tóc thầy. Sương
thời gian đấy!
Bao nhiêu năm nước chảy qua cầu, bạn cũ thầy cũ còn có dịp
ngồi bên nhau, dù hạnh phúc xen lẫn ngậm ngùi, vẫn là may
mắn. Chỉ thiếu mái trường năm nào. Trường cũ giờ đã xa lắm
rồi. Hồi còn đi học, tôi nghe câu hát “Hôm nay tôi trở về thăm trường
cũ/ Thầy đó trường đây bạn h u đâu r i”, t dưng thấy lòng bâng
khuâng vô hạn. Nhưng học sinh cũ trở về trường xưa mà vẫn còn
gặp lại thầy cũ, tức là cũng chưa xa lắm về mặt thời gian. Bây giờ,
thế hệ tôi mà quay lại trường cũ, không nh ng không gặp bạn cũ,
mà thầy cô cũ cũng không còn - người về hưu người đã qua đời
người lưu lạc chân trời góc bể.
Không gặp người cũ, chỉ thấy cảnh xưa. Mà cảnh xưa giờ cũng
khác lắm. Lúc tôi về lại Thăng Bình, đi ngang trường huyện, thấy
trường Tiểu La đã không còn “nh ng hàng dương liễu đứng ngủ mê
trong nắng” như tôi từng mô tả trong truyện. Ngôi trường tôi học
nh ng năm cấp hai bây giờ không còn giống ngôi trường trong tâm
tưởng: nó thay đổi đến mức tôi không nhận ra. Tôi cũng không nhận
ra trường Phan Chu Trinh ở Đà Nẵng, nơi tôi học lớp 12 ban C năm
nào, lúc về giao lưu với sinh viên học sinh Đà Nẵng mới đây. Tất
nhiên, tâm trạng tôi khác với tâm trạng người học trò trở về trường
cũ trong bản nhạc ảo não kia. Tôi không thấy “nhiều nét đ i thay
tường mái rêu mờ”.Các ngôi trường cũ tôi từng theo học bây giờ
cũng đổi thay, nhưng do xây d ng khang trang hơn, tường mái đẹp
đẽ hơn, hiện đại hơn. Nhìn trường cũ lên tầng, cơ ngơi bề thế, lòng
vui thì có vui vẫn không ngăn được cảm giác bùi ngùi. Y hệt anh học
trò trong thơ Nguyễn Bính “Em đi ph huyện tiêu điều lắm/ Trường
huyện giờ xây kiểu khác r i”.