SUSHI CHO NGƯỜI MỚI BẮT ĐẦU - Trang 164

vậy mà lúc nào cô ấy cũng có rất nhiều tiền. Chẳng phải được sống như cô
ấy sẽ tuyệt vời lắm sao?

Và họ lại tiếp tục lên đường.
“Ôi, hãy nhìn cái quần yếm nhỏ nhắn kia mà xem!” Clodagh thốt lên, và

sà vào một cửa hàng bán đồ trẻ con sành điệu bên đường. “Molly mà mặc
trông sẽ rất kháu cho mà xem. Cả cái mũ lưỡi trai kia cũng sẽ rất bảnh trên
đầu Craig nữa?”

Chỉ khi nào Clodagh đã chi nhiều tiền hơn cho mỗi đứa con so với những

gì cô tiêu cho mình thì cảm giác tội lỗi mới nguôi ngoai bớt.

“Bọn mình đi uống cà phê chứ?” Ashling rủ, sau khi màn mua sắm điên

cuồng kết thúc.

Clodagh ngần ngừ. “Tớ muốn đi làm một chầu gì đó thì hơn.”
“Bây giờ mới có mười hai rưỡi mà.”
“Tớ chắc chắn là có những chỗ mở từ lúc mười giờ cơ.”
Đó không hẳn là những gì Ashling định nói, nhưng cũng chẳng sao.
Vậy là trong khi những người dân Dublin nằm sưởi dưới ánh nắng mặt

trời cuối tuần đầy bất ngờ, nhâm nhi một ly đúp cà phê sữa Skinny Mocha
Latté và giả vờ như đang ở Los Angeles, thì Ashling và Clodagh ngồi trong
một quán rượu tối tăm của những ông già, nơi mà toàn bộ đám khách còn
lại trông hệt như một lời cảnh báo sức khỏe của chính phủ chống lại những
nguy hiểm của ma men. Trên người họ không còn tĩnh mạch nào là còn
nguyên vẹn.

Ashling hào hứng huyên thuyên về công việc mới của mình, về những

nhân vật nổi tiếng mà cô đã gần như được gặp, về chiếc áo thun miễn phí
cô nhận được từ Morocco, trong khi tâm trạng của Clodagh chìm xuống tận
đáy cốc rượu gin pha tonic của mình.

“Có lẽ tớ nên kiếm một công việc,” đột nhiên cô ngắt lời. “Tớ vẫn luôn

có ý định quay lại làm việc sau khi sinh Craig.”

“Đúng vậy, cậu đã định thế.” Ashling biết Clodagh đang ngầm biện minh

cho việc mình không phải là một trong những nữ siêu nhân vừa đi làm cả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.