SUSHI CHO NGƯỜI MỚI BẮT ĐẦU - Trang 213

làm thế nào để khiến cho cuộc sống của Clodagh thậm chí còn trở nên đẹp
đẽ hơn được nữa.

“Hiện tại thì anh không thể nào nghỉ được,” Dylan nói.
“Hừm, nếu vậy thì ra ngoài ăn một bữa tối lãng mạn vậy.”
“Clodagh lại lo lắng về những người trông trẻ.”
“Tại sao, có vấn đề gì với họ?”
Dylan bật cười, tỏ ra hơi ngượng nghịu. “Cô ấy sợ họ có thể là những kẻ

lạm dụng trẻ em. Hoặc họ có thể lại đánh bọn trẻ. Nói thật là nhiều lúc anh
cũng lo lắng.”

“Chúa ơi, người ta liên tục tạo ra những điều mới cho mọi người lo lắng.

Vậy hãy tìm ai đó anh có thể tin cậy được. Mẹ anh thì sao?”

“Ôi không!” Dylan xị mặt xuống trông rất thiểu não. “Đó sẽ không phải

là ý tưởng hay lắm đâu.”

Ashling gật đầu. Đúng thế thật. Lúc duy nhất bà Kelly trẻ và bà Kelly

không-còn-trẻ-lắm nhìn mặt nhau là khi họ đối đầu trong một cuộc tranh
cãi - thường là về cách tốt nhất để chăm sóc Dylan và những đứa con của
Dylan.

“Còn mẹ Clodagh thì đi lại khó khăn vì viêm khớp,” Dylan nói. “Bà sẽ

không thể quản lý bọn trẻ được.”

“Em có thể trông bọn trẻ nếu anh muốn,” Ashling đề nghị.
“Trong một buổi tối cuối tuần ư? Một thứ trẻ trung hoang dã như em

đây?”

Sau một lát lưỡng lự, cô nói. “Vâng...Vâng,” cô nhắc lại, quả quyết hơn

và hơi có vẻ thách thức, “sao lại không?”

Nếu cô thực sự không có nhà, thì cơ hội Marcus Valentine gọi điện sẽ

cao hơn.

“Thế thì tuyệt quá.” Dylan hoạt bát hẳn lên. “Cám ơn Ashling, em thật là

đáng yêu. Anh sẽ đặt một bàn cho tối thứ Bảy. Để xem anh có thể kiếm một
bàn ở L’Oeuf không.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.