SUSHI CHO NGƯỜI MỚI BẮT ĐẦU - Trang 220

đêm cùng tiếng hót líu lo và chiêm chiếp của lũ chim đang lượn xuống sau
một ngày. Tuyệt. Nếu bạn thích những thứ kiểu này.

“Cô đã ngồi trong khu vườn của mình chưa?” Jack hỏi.
Chưa. “Rồi.”
“Ngoài đó thật thanh bình, cô hầu như không biết là mình đang ở trong

một thành phố,” anh hất đầu qua ngưỡng cửa.

“Tôi biết.” Nói cho tôi biết đi!
“Để xem nào.” Anh nhìn cái bình nước nóng. “Trông thì có vẻ là một

công việc đơn giản, nhưng cũng chẳng biết thế nào được.”

Rồi anh xắn ống tay áo của mình lên, để lộ bắp thịt trên hai cổ tay tuyệt

đẹp, và bắt đầu làm việc. Lisa ngồi trong bếp, ôm một đầu gối, sung sướng
vô ngần, vì sự có mặt của một người đàn ông quyến rũ trong nhà mình. Dù
thế nào đi nữa, cô tự nhủ, họ sẽ không đả động gì đến tình hình quảng cáo.
Sẽ không có những chuyện nặng nề, đây là một cơ hội lý tưởng để tán tỉnh.

“Vậy kể cho tôi nghe tất cả về anh đi,” cô đề nghị một cách điệu đàng

đầy tự tin, từ sau lưng anh.

“Cô muốn biết gì nào?” Anh hoàn toàn không có chút gì là lịch sự vì còn

mải nện với gõ kim loại vào kim loại. Rồi anh quay ngoắt lại, và thốt lên
với vẻ hơi trách móc, “Lisa, thôi nào! Cái kiểu câu hỏi đó có thể lùa sạch
đầu của bất kỳ ai.”

“Chà, kể cho tôi làm thế nào mà anh lại trở thành Giám đốc Điều hành

của một đài truyền hình ăn khách, một đài phát thanh và mấy tạp chí thành
công liền ở tuổi ba mươi hai.” OK, đồng ý là cô có nói quá lên một chút,
nhưng cô làm trong ngành tâng bốc cơ mà.

“Đó là một công việc,” Jack nói cụt lủn, như thể anh nghi ngờ cô đang

nói kháy mình. “Tôi bị sa thải khỏi công việc trước, tôi cũng phải đi làm
kiếm sống.”

Sa thải? Cô không thích âm thanh của cái từ đó. “Tại sao anh lại bị sa

thải?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.