SUSHI CHO NGƯỜI MỚI BẮT ĐẦU - Trang 233

“Tôi sẽ thử nghiệm với các kiểu phông chữ và màu sắc khác nhau,” anh

ta nói. “Cho tôi chút thời gian, sau đó chúng ta sẽ đưa nó cho Lisa. Cứ tin
tôi đi, tôi sẽ làm nó thật long lanh.”

“Tôi tin anh,” Ashling hứa. Gerry là một ốc đảo của sự an lòng lặng lẽ và

thanh bình, người dường như không bao giờ hốt hoảng, bất kể lời yêu cầu
có khó khăn hay mờ mịt đến đâu đi nữa.

Trong lúc chờ đợi, cô gọi điện cho Clodagh. “Cậu bảo cậu muốn nói với

tớ về chuyện gì đó,” cô hồi hộp nói.

Vẫn là màn tạp âm chói tai vọng vào như như mọi khi. “Craig thì nghỉ

ốm, còn Molly lại bị cấm đến vườn trẻ.”

“Lần này con bé gây ra chuyện gì vậy?”
“Hình như là nó định phóng hỏa cả chỗ đó thì phải. Nhưng nó mới chỉ là

một đứa bé, đang khám phá thế giới, tìm hiểu xem diêm để làm gì. Bọn họ
chờ đợi gì chứ?” Lại một tràng quát tháo khác vọt ra sau đó. “Ít nhất thì con
bé cũng có nét tò mò. Nhưng tớ đang đánh mất lý trí của mình đây,
Ashling.”

Đó là điều tớ lo sợ.
“Đó là chuyện mà tớ muốn nói với cậu... MOLLY, BỎ CON DAO ĐÓ

XUỐNG. BỎ!!! NGAY LẬP TỨC!!! Craig, nếu như Molly đánh con, trời
ơi, sao con không ĐÁNH LẠI NÓ!!!... Đồ mít ướt to xác,” Clodagh thở
phù, tỏ vẻ khinh miệt. “Tớ phải đi đây, Ashling, tớ sẽ gọi sau.”

Và Clodagh biến mất. Vậy là Dylan nói đúng, có chuyện gì đó rồi.

Ashling nuốt khan. Dù thế nào thì cũng chết tiệt thật.

Cố tìm cách tự khuây khỏa, cô nhấn vài phím trên máy tính, ngón tay cô

hăm hở khi cô nhận ra mình vừa có e-mail. Đó là một câu chuyện vui do
Joy gửi đến. Có điều gì khác nhau giữa một con nhím và một chiếc BMW?

“Tôi có một chuyện cười cho mọi người đây,” Ashling nói to lên với cả

văn phòng. Trong tích tắc mọi công việc bị bỏ đấy. Không cần gì nhiều
nhặn. “Có điều gì khác nhau giữa -”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.