SUSHI CHO NGƯỜI MỚI BẮT ĐẦU - Trang 316

mình biết ông ta quá rõ.

“Thế ông ấy bảo sao?”
“Thì nó phải ra ngoài thôi.”
“Cái gì phải cơ?”
“Dạ con của tôi, chứ còn gì nữa?” Flor ngạc nhiên thốt lên.
“Quái quỷ thật, đúng là tin khủng khiếp.” Clodagh tập trung hết năng

lượng để tỏ vẻ thông cảm và thấu hiểu giữa phụ nữ với phụ nữ.

“Không phải thế đâu!”
“Bà không buồn sao?”
“Sao tôi lại phải thế?”
“Chẳng lẽ bà không thấy lo là mình sẽ cảm thấy...” Clodagh ngập ngừng.

Cô đang định nói, “bớt giống một người phụ nữ sao?” Nhưng nếu thế thì
thiếu tế nhị quá. Thay vào đó cô lựa lời, “Chẳng lẽ bà không thấy lo là
mình sẽ cảm thấy mất mát sao?”

“Hoàn toàn không,” Flor hoan hỉ nói. “Lôi nó ra. Chắc chắn rồi, nó chỉ tổ

gây phiền. Chưa bao giờ được tích sự gì cả. Hôm nay cô muốn tôi làm gì
cho cô nào?”

“À.” Clodagh hổ thẹn. “Là một ít quần áo, nếu bà có thể. Và có lẽ là

phòng tắm. Thật ra thì bất kỳ việc gì bà có thể...”

Vừa đẩy mở cánh cửa văn phòng môi giới việc làm ở trung tâm thành

phố, nỗi sợ hãi và kích thích hiện ra qua những bàn tay run rẩy của
Clodagh. Cô dừng lại trước mặt một cô gái trẻ có búi tóc màu nhạt, với làn
da tươi tắn màu hoa mơ chết ngạt vì lớp kem nền dày bịch.

“Tôi có hẹn với Yvonne Hughes.”
Cô gái đứng dậy. “Xin chào,” cô ta điềm tĩnh nói, với vẻ tự tin đáng ngạc

nhiên. “Tôi là Yvonne Hughes.”

“À.” Clodagh đã chắc mẩm phải là ai đó nhiều tuổi hơn.
Rồi Yvonne trao cho cô một cái bắt tay đáng là mẹ của tất cả những cái

bắt tay chắc nịch, cứ như thể cô ta đang trong quá trình huấn luyện để trở
thành một nam chính trị gia vậy. “Xin mời ngồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.