SUSHI CHO NGƯỜI MỚI BẮT ĐẦU - Trang 48

“Cái gì màu vàng mà lại tinh khôn? Lúc ấy tớ tưởng chết vì cười mất.”
“Tay Ted đó đúng là tuyệt cú mèo. Sexy nữa.”
“Tớ thích cái cách anh ta vén...”
“...vạt áo phông chứ gì. Ừ, tớ cũng thích.”
“Cậu có nghĩ là anh ta có bạn gái rồi không?”
“Kiểu gì chẳng có rồi.”
Bữa tiệc được tổ chức trong một khu nhà mới xây dọc theo bến cảng. Vì

là bữa tiệc diễn ra trong căn hộ của Mark Dignan, và rất nhiều vị khách
khác cũng là diễn viên hài, Ashling đã chắc mẩm sẽ phải cười đến váng đầu
suốt cả buổi tối. Nhưng mặc dù căn phòng đông chật người và ầm ĩ, bao
trùm lên tất cả vẫn là một bầu không khí tẻ nhạt lạ thường.

“Tất cả bọn họ đều ngậm tăm vì sợ có kẻ đánh cắp những câu nói và ý

tưởng của mình,” Joy vốn đã quá quen với những vụ đàn đúm kiểu này, giải
thích. “Khi không có một đội ngũ khán giả trả tiền, cậu đừng hòng hy vọng
mấy gã này sẽ tỏ ra hài hước một cách vô tư nhé. Mà này, anh ta đâu ấy
nhỉ?”

Joy bắt đầu lượn lờ quanh phòng tìm Nửa-người-nửa-lửng còn Ashling

tự rót cho mình một cốc rượu vang trong gian bếp nơi Billy Xe đạp đang
quấn một điếu cần sa. Vì anh ta thấp tịt như một chú lùn nên cô có thể mỉm
cười với anh ta và nói, “Đêm nay anh thật là hài hước. Chắc hẳn anh phải
rất hài lòng với công việc của mình nhỉ.”

“À, cũng không hẳn,” anh ta dấm dẳng. “Tôi đang viết một cuốn tiểu

thuyết, cô biết đấy. Đó mới điều tôi thực sự muốn làm trong đời.”

“Tuyệt thật,” Ashling khích lệ.
“Ồ không, không tuyệt lắm đâu,” Billy hăng hái nhấn mạnh. “Nó rất

chân thực, rất nặng nề. Rất tàn nhẫn. À mà cái bật lửa của tôi đâu ấy nhỉ?”

“Cho phép tôi,” Ashling đánh một que diêm và châm điếu cần sa cho anh

ta. Cô có cảm giác là anh ta thực sự cần nó.

Qua những đám đông trong phòng khách, cô nhìn thấy Ted ngồi chễm

chệ trên một chiếc ghế bành, một hàng ngay ngắn những cô nàng hâm mộ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.