SUSHI CHO NGƯỜI MỚI BẮT ĐẦU - Trang 526

Jack đang ngồi trên chiếc ghế sô pha màu xanh của cô, tay anh buông

thõng giữa hai đầu gối. Thật là cảnh kỳ quái nhất trên đời. Dù đang suy
sụp, ý nghĩ đó vẫn chòi ra khỏi trạng thái đờ đẫn của cô. Anh thuộc về thế
giới của công việc, vậy mà anh đang ở đây, làm cho căn hộ của cô đã nhỏ
trông lại còn nhỏ hơn.

Bộ vest màu tối của anh, cùng mái tóc bù xù và chiếc cà vạt xộc xệch

khiến anh có dáng vẻ của một người đàn ông rối bời và quẫn trí. Cô ngập
ngừng ở ngưỡng cửa, nhìn anh trao đổi ý nghĩ với sàn nhà lát bằng gỗ thích
của cô. Rồi anh nghiêng đầu qua một bên, nhìn thấy cô và mỉm cười.

Ánh sáng trong phòng thay đổi khi anh đứng dậy.
“Xin chào,” Ashling nói. “Tôi xin lỗi đã nghỉ làm hôm nay và hôm qua.”
“Tôi chỉ đến để xem cô thế nào, chứ không phải để bắt cô quay trở lại

làm việc.”

Rồi Ashling chợt nhớ ra. Jack đã dịu dàng và ân cần đến bất ngờ sau khi

Dylan nói xong những thông tin khủng khiếp của anh ta.

“Mai tôi sẽ cố đến làm,” cô đề nghị. Khả năng chắc là ngang với việc cô

sẽ trèo đỉnh Kilimanjaro.

“Tại sao cô không nghỉ luôn cả tuần nhỉ?” anh gợi ý. “Cố trở lại làm việc

vào thứ Hai tới?”

“Được rồi. Cám ơn anh.” Cảm giác nhẹ cả người vì không phải cố gắng

đối mặt với cả thế giới thật tuyệt vời đến nỗi cô thậm chí còn không cự cãi
gì. “Mẹ tôi sắp đến ở mấy ngày. Nếu như có điều gì có thể lôi tôi trở lại với
công việc, thì sẽ là chuyện đó, tôi tin chắc đấy.”

“Ồ, vậy sao?” Nụ cười của Jack trông thật là đồng cảm. “Một lúc nào đó

cô sẽ phải kể hết cho tôi nghe mới được.”

“Vâng.” Cô không thể hình dung nổi là mình lại có đủ hơi sức mà xem

thời gian nữa ấy chứ.

“Vậy bây giờ cô sao rồi?” anh hỏi.
Cô lưỡng lự. Đây không hẳn là chuyện bạn có thể tâm sự với sếp của

mình, nhưng kệ xác, quan trọng quái gì chứ? Mà làm quái gì có điều gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.