SUY NGHĨ VÀ LÀM GIÀU - Trang 256

256

thì cũng chỉ do thương hại mình m{ thôi, v{ anh ta phải sống bằng
tiền hoa hồng. Từ chối triển vọng quyến rũ n{y, anh ta bỗng nhận

ra mình đ~ ở ngo{i phố v{ muốn đi đ}u thì đi, v{ cũng có nghĩa l{
chẳng biết đi đ}u. V{ anh ta cứ đi, đi, đi m~i. Anh ta liếc nhìn c|c tủ
kính với những đồ vật xa xỉ không d{nh cho anh v{ cảm thấy mình
l{ công d}n loại hai; anh nhường chỗ bên tủ kính cho những người

ngắm nhìn chúng với sự quan t}m tích cực hơn. Sau đó anh ta
xuống metro hoặc rẽ v{o thư viện để sưởi ấm một chút v{ cho đôi
ch}n nghỉ ngơi. Đó không phải l{ tìm việc mặc dầu anh ta lại đi.
Anh ta không biết rằng việc tìm kiếm thiếu mục đích, tuy chưa hiện

ra ở vẻ ngo{i của anh ta, nhưng đ~ đầy nguy cơ bị từ chối. Quần |o
còn lại từ thời oanh liệt của anh ta tuy chưa đến nỗi n{o nhưng vẫn
không giấu được vẻ suy sụp của tinh thần.

Anh ta thấy h{ng ng{n người bận rộn vì công việc của mình, v{
trong th}m t}m anh ghen tỵ với họ - những người b|n kiốt, thư ký,

nh}n viên hiệu thuốc, nh}n viên so|t vé. Những người đó - họ độc
lập, đầy tự tin v{ đường ho{ng, còn anh thì không l{m thế n{o tự
thuyết phục được mình, rằng anh cũng l{ người tốt, mặc dù anh
thường xuyên tranh luận với chính mình v{ luôn đi đến những kết
luận có lợi cho mình.

Chính l{ tiền, đúng hơn, chính l{ thiếu tiền m{ con người n{y thay
đổi đến như vậy. Cứ có một ít tiền xem, anh ta sẽ trở lại l{ chính
mình ngay lập tức.

BẠN CÓ SỢ BỊ PHÊ PH\N KHÔNG?

Không ai nói được cụ thể từ đ}u ra nỗi sợ h~i n{y của con người,
nhưng có một điều chắc chắn - nó tồn tại trong ta v{ rất ph|t triển.

Cũng có thể, sợ phê ph|n l{ do một phần bản chất của con người
chẳng những muốn cướp thức ăn v{ t{i sản của người th}n, m{

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.