48
Lời của Đấng tạo ho|? Mong ước! Con trai tôi không bị c}m điếc -
đó l{ điều tôi mong mỏi hơn mọi điều trên thế gian n{y. Tôi không
bao giờ từ bỏ mơ ước đó.
Nhưng tôi có thể l{m được gì? Tôi cần truyền cho con tôi mong
muốn giống tôi - tìm ra c|ch thức v{ phương tiện đưa được }m
thanh v{o n~o m{ không cần qua tai.
Tôi quyết định: chỉ cần thằng bé lớn đủ để có thể giao tiếp được,
tôi sẽ nạp v{o nhận thức của nó mong muốn nghe được, v{ thiên
nhiên sẽ buộc phải ủng hộ.
Tôi không nói với ai điều tôi suy nghĩ v{ quyết định. Nhưng mỗi
một ng{y tôi đều nhắc lại lời thề của mình: con trai tôi không thể
chịu c}m điếc.
Khi con trai tôi lớn dần v{ bắt đầu để ý đến thế giới xung quanh,
chúng tôi nhận thấy nó cũng có một chút phản ứng yếu ớt về }m
thanh. V{ mặc dầu khi đến tuổi m{ những trẻ kh|c bắt đầu tập nói
còn con tôi thì không có một biểu hiện gì, theo dõi h{nh vi của nó
chúng tôi cũng hiểu l{ nó có thể ph}n biệt được một v{i }m thanh
gì đó. Đó l{ điều chúng tôi muốn biết!
Tôi tin chắc rằng nếu nó nghe được, dù chỉ yếu ớt, thì có thể ph|t
triển thính gi|c cho nó được. Sau đó diễn ra một việc đem lại cho
tôi niềm hy vọng. V{ sự việc n{y xuất hiện từ hướng bất ngờ nhất.
Đ^ TÌM THẤY!
Chúng tôi mua m|y ghi }m. Lần đầu tiên khi đứa trẻ nghe thấy
nhạc, nó phấn chấn cao độ v{ d{nh ngay lấy m|y. Có lần nó quay
đĩa trong hai tiếng đồng hồ liền, răng cắn chặt mép ống nghe.