T MẤT TÍCH - Trang 136

XVI

Tôi leo lên xe phó giám đốc phụ trách tài chính thì nhìn thấy một người nữa
đã ngồi sẵn. Phó giám đốc giới thiệu là phiên dịch tiếng Nga, thường xuyên
giúp công ty đón tiếp các đoàn đối tác. Đúng 7h chúng tôi xuất hành. Trên
đường, phó giám đốc chỉ lo lỡ hẹn. Theo lời ông ta, trưởng phòng kế toán
từ Mạc-tư-khoa xuống máy bay lúc trưa nhưng rất bận nên chỉ ở lại hai
ngày, lịch chiêu đãi hôm nay gồm ăn tối tại khách sạn năm sao và dạ kịch ở
Cối xay gió đỏ. Ông hỏi tôi đã đọc xong tài liệu chưa. Tôi ngần ngừ. Cũng
may lúc đó cảnh sát giao thông huýt còi kiểm tra giấy tờ, phó giám đốc tìm
mãi mới được thẻ lái xe, cuối cùng quên hẳn câu hỏi. Một buổi tối ngán
ngẩm có vẻ đang đợi, tôi tự nhủ, nếu Brunel mà đi làm hôm nay thì hẳn sẽ
phải cắp cặp theo đuôi phó giám đốc. Phiên dịch suốt từ lúc đi đều im lặng.
Có vẻ coi chuyện này như cơm bữa.

Trưởng phòng kế toán là một gã cao lớn, tóc vàng, mắt xanh, trên người
toàn đồ hàng hiệu, hai tay hai túi căng phồng hai chữ Bon Marché. Vừa bắt
tay chúng tôi, vừa bảo: “shopping is nice in Paris”. Phó giám đốc vội vàng
đáp lại: “ôh, it’s very nice”. Phiên dịch nhanh chóng đỡ lấy hai chiếc túi.
Tất cả cùng đi vào phòng ăn của khách sạn. Vova (tên gã trùng với tên Lê-
nin vĩ đại) vừa đi vừa nói chuyện điện thoại, dường như là đường dài quốc
tế. Tôi hiểu trước mặt mình là một đại diện của “nước Nga mới”, như báo
chí hồi này hay nhắc đến. Tôi đã không nhầm, trong lúc đợi đồ ăn, gã ồn ào
mở cho chúng tôi xem bốn bộ vest nữ sang trọng, trong đó hai bộ màu đậm
gã khoe xong thì gấp lại ngay, còn hai bộ màu nhạt hơn và diêm dúa hơn,
gã cười cười nói: “my girl will be happy”. “My girl” hóa ra còn được mua
cho cả một túi kia nữa toàn đồ lót, nước hoa và son phấn ngoại hạng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.